Flag Counter

Tìm hiểu giáo lý

Thống kê truy cập

Đang online: 69

Tổng truy cập: 1453002

TÔI LÀ BÁNH HẰNG SỐNG

TÔI LÀ BÁNH HẰNG SỐNG (*)- Lm. Giuse Đinh Tất Quý

“Tôi là bánh hằng sống từ trời xuống. Ai ăn bánh này, sẽ được sống muôn đời.” (Ga 6,51).

Kính thưa anh chị em.

Tin Mừng chúng ta vừa nghe được trích từ bài giảng Bánh hằng sống. Đây là một trong những bài giang khó cắt nghĩa nhất của Chúa Giêsu. Xin Chúa mở lòng mở trí cho chúng ta để chúng ta hiểu được một phần nào Lời của Người.

Bây giờ chúng ta đi thẳng vào chủ đề.

Đức Giêsu vừa long trọng khẳng định: “Tôi là bánh từ trời xuống”.

Ngày xưa Thiên Chúa đã ban cho Dân Do thái “bánh bởi trời”. Bánh ấy có tên là Manna. Theo Chúa Giêsu thì Manna chỉ là của ăn tạm bợ, mau hư nát. “Tổ tiên các ông đã ăn Manna trong sa mạc, nhưng đã chết”.  Manna chỉ là hình bóng cho một thứ lương thực khác mà Thiên Chúa sẽ ban cho loài người. Chúa Giêsu gọi lương thực đó là “Bánh trường sinh”. Bánh trường sinh là một thứ lương thực duy nhất có khả năng làm cho lòng người được no đầy phỉ chí. Bánh đó trổi vượt và kỳ diệu hơn Manna xưa rất nhiều. “Tôi là bánh trường sinh… là bánh từ trời xuống, để ai ăn thì khỏi phải chết. Tôi là bánh hằng sống từ trời xuống. Ai ăn bánh này, sẽ được sống muôn đời.”

Tất cả những lời đó được nói ra với một sự quả quyết sắt đá xem chừng như không có gì làm thay đổi được. Nó đòi hỏi người nghe phải xác định một thái độ. Xem chừng như Chúa Giêsu không còn chờ đợi thêm nữa. Đã đến lúc trắng phải ra trắng đen phải ra đen.

Và quả đúng như thế. Người Do thái đã bắt đầu không còn cảm tình với Chúa nữa. Họ xầm xì về những gì Chúa nói. Mối quan hệ tốt đẹp giữa Chúa với họ trước đây bây giờ không còn. Nó đã bắt đầu trở nên mỗi ngày một xấu đi để rồi từ sự ngộ nhận này đến sự ngộ nhận khác người ta đã bắt đầu đi tới thái độ không chịu hiểu và sau đó là chống đối. Sự thay đổi và chống đối càng ngày càng trở nên quyết liệt.

Mặc kệ cho những lời xầm xí phản đối, Chúa Giêsu đã không nhường bước. Không những không nhẹ giọng, Ngài còn lên tiếng mạnh mẽ và quả quyết rằng Ngài từ Thiên Chúa mà đến, – rằng chỉ mình Ngài là người  đã thấy Chúa Cha. Tin Đức Kitô là tuyên xưng Ngài có nguồn gốc từ trời, không căn cứ vào những vẻ bề ngoài, không nệ thuộc vào những gì ta biết được về liên hệ gia đình và xã hội của Ngài. Tin chính là khởi đầu đi từ dấu chỉ để học cho biết cách nhận ra và hết lòng tin cậy vào Đấng Chúa Cha sai đến… Và đó hẳn không phải là chuyện con người có thể một mình mà  làm được. Nhưng chỉ có  những ai được Chúa Cha lôi kéo mời đến được với Đức Kitô mà  thôi: “Chẳng ai đến được với Tôi, nếu không được Chúa Cha, là Đấng đã sai Tôi, lôi kéo người ấy…”.

Sau đó dựa vào những lời hứa và hình ảnh đã được tiên báo trong Cựu ước, Đức Giêsu còn tuyên bố rằng những lời hứa và hình ảnh ấy nay đang ứng nghiệm nơi chính bản thân Ngài.

Isaia xưa đã loan báo rằng Thiên Chúa sẽ tỏ mình ra cho toàn thể dân Người: “Mọi người sẽ được chính Thiên Chúa dạy dỗ” (Is 54,13 và 11,8 hoặc Giê 31,34). Đức Giêsu khẳng định chính bây giờ là lúc lời hứa ấy được ứng nghiệm. Ngài còn nói với họ: Chính bây giờ là lúc Chúa Cha kêu gọi các ông và lôi kéo các ông đấy, bởi lẽ lời dạy của tôi là lời dạy của Chúa Cha; Người mà các ông chỉ muốn coi là “Con ông Giuse” lại chính là mạc khải trọn vẹn của Thiên Chúa đã được các ngôn sứ loan báo từ trước.

Manna, lương thực lạ lùng thật, nhưng chỉ là tạm bợ, không thể giữ cho lớp người ở sa mạc khỏi phải chết. Còn Đức Giêsu, bởi Thiên Chúa mà đến, mới thực là “Bánh hằng sống”, Bánh đem lại phúc trường sinh: “Tổ tiên các ông đã ăn Manna trong sa mạc, nhưng đã chết. Còn bánh này là bánh từ trời xuống, để ai ăn thì khỏi phải chết”.

Ở câu 51: “Bánh tôi sẽ tặng ban, chính là thịt tôi đây để cho thế gian được sống”, với những lời này Đức Giêsu đã muốn loan báo trước về cái chết của Ngài như một ân huệ, một ân huệ nguồn sống. Đây là câu chuyện chuyển tiếp qua phần hai của “diễn từ về Bánh hằng sống” chúng ta sẽ đọc vào Chúa Nhật tới.

Kính thưa anh chị em. Đó là nội dung những gì tôi muốn chia sẻ với anh chị em hôm nay. Rất căng nhưng cũng rất sòng phẳng để từ đó chúng ta phải có một thái độ rõ ràng đối với Chúa. Chúa không thích thái độ nửa chừng mà “Nóng thì ra nóng, lạnh thì ra lạnh, hâm hâm nguội nguội ta sẽ mửa ngươi ra”

Ferdowsi (925–1020), thi sĩ người Ba tư sống vào thế kỷ 11 có kể một câu chuyện: Một quốc vương nọ phải đi qua sa mạc để đến một ốc đảo. Cùng đi với ông là một đoàn tùy tùng rất đông. Họ mang theo vô số bạc vàng của cải. Dọc đường, một con lạc đà bỗng ngã quị. Và từ trên lưng nó, một dòng thác vàng bạc châu báu chảy xuống cát. Tức khắc người ta thấy ngay được sự tham muốn đến tột độ bừng lên trong những con mắt của những người đi theo hộ giá nhà vua.

Bằng một cử chỉ rất vương giả, quốc vương nói với những người tùy tùng:

– Các khanh hãy tự do nhặt lấy những thứ đó. Trẫm tặng cho các khanh tất cả. Các khanh cũng được tự do đi tiếp với trẫm hoặc lựa chọn con đường khác mà quay về.

Nói xong, ông tiếp tục lên đường không một chút do dự. Ông nghĩ, tất cả sẽ dừng lại để nhặt cho đến viên kim cương cuối cùng.

Đang đi bỗng ông nghe thấy có tiếng chân theo sau mình. Quay lại, và ông nhận ra đó người hầu cận được tiếng là trung thành nhất. Ông hỏi:

– Sao nhà ngươi không ở lại nhặt vàng bạc trẫm đã ban tặng? Ngươi không biết rằng với số vốn ấy ngươi sẽ trở nên giàu sang ư?

Người hầu cận trung thành trả lời:

– Tâu bệ hạ, ngài là vua. Đối với hạ thần, bệ hạ là kho tàng quí giá nhất. Bệ hạ là tất cả của thần.

Chúng ta hãy lặp lại một lời tương tự như thế đối với Chúa đi các bạn. “Lạy Chúa, đối với con, Chúa là kho tàng quí giá nhất vì Chúa là Thiên Chúa. Vâng Chúa là tất cả của con”

Lạy Chúa Giêsu,

có những ngày con cảm thấy

đời sống thật nặng nề ;

có những lúc con muốn buông trôi,

để mặc cho dòng đời đưa đẩy ;

có những khoảng thời gian dài,

con như mảnh đất khô khan cằn cỗi.

 Xin cho con ánh sáng của Chúa

để con biết lối mà đi.

 Xin cho con tấm bánh của Chúa

để con có sức mà dấn bước.

 Xin cho con Lời của Chúa

để con vững một niềm tin.

 Xin cho con sự sống của Chúa

để con lấy lại niềm hăng say và sự tươi tắn,

niềm vui và sáng tạo.

 Lạy Chúa Giêsu,

con thấy mình cần Chúa

trong mỗi giây phút của cuộc đời.

Ước gì ai gặp con

cũng gặp được sự hiện diện của Chúa. Amen.

CHÚA NHẬT XIX THƯỜNG NIÊN- Năm B

HÃY ĐẾN VỚI CHÚA GIÊSU, BÁNH HẰNG SỐNG-  Lm. Antôn Nguyễn Văn Độ

Khởi đi từ phép lạ hóa bánh ra nhiều để nuôi đám đông dân chúng, phụng vụ Lời Chúa các tuần tiếp theo giúp chúng ta đọc lại hầu như toàn bộ chương 6 Tin Mừng theo thánh Gioan. Đây là cơ hội để khám phá con người Chúa Giêsu, Bánh Hằng Sống, sức mạnh của Lời Chúa, ý nghĩa của Mầu Nhiệm Thánh Thể. Mỗi Chúa nhật một khía cạnh khác nhau. Từ Bánh Bởi Trời là Chúa Giêsu đến Bánh Ban Sự Sống, Tấm Bánh Thánh Thể và Bánh Lời Chúa.

Tin Mừng hôm nay tiếp tục quảng diễn cho chúng ta bầu không khí tại quê nhà của Chúa Giêsu và thái độ của những người đồng hương đến nghe Chúa giảng. Sau khi đã làm phép lạ hóa bánh ra nhiều, kèm theo lời giải thích cho dân chúng về ý nghĩa của “dấu chỉ” ấy xong, Chúa Giêsu tuyên bố : « Ta là hằng sống bởi trời mà xuống » (Ga 6,51). Câu này khiến cho những cùng quê với Chúa Giêsu sửng sốt. Họ đâu có đón nhận Lời này. Họ coi đó là gương mù gương xấu. Họ lẩm bẩm với nhau, bới lông tìm vết : ” Chớ thì ông này chẳng phải là Giêsu, con ông Giuse sao? Chúng ta đều biết rõ cha mẹ của ông. Vậy làm sao ông lại nói: ‘Ta bởi trời mà xuống” (Ga 6,42). Cuộc sống của Chúa Giêsu rất đỗi bình thường giữa người làng xóm, thường đến nỗi khiến người ta vấp phạm vì lời Người. Thấy họ lẩm bẩm, Chúa Giêsu nói : “Các người chớ thì thầm với nhau. Không ai đến được với Ta nếu Cha, là Đấng sai Ta, không lôi kéo kẻ ấy”, và Người thêm: “Ai tin vào Ta thì có sự sống đời đời” (Ga 6, 44.47).

Người Cha mà Chúa Giêsu nói với họ không ai nhìn thấy bao giờ là người cha nào ? Bánh từ trời xuống là bánh gì mà người ta ăn vào sẽ sống đời đời ? Trong khi đó, manna của ăn trong sa mạc, cha ông họ đã ăn và đã chết thì Chúa phủ nhận, nay tuyên bố : “Ta là bánh hằng sống từ trời xuống. Ai ăn bánh này, sẽ sống đời đời” (Ga 6, 51). Thịt của Chúa có thể là thức ăn cho con người được không? Sự chống đối mà Chúa Giêsu đã gieo vào giữa những người Do Thái cũng có thể áp dụng cho chúng ta ngày hôm nay nếu chúng ta không trả lời được câu hỏi căn bản “Chúa Giêsu là ai?” trong đời sống kitô giáo của mình.

Trước chúng ta, nhiều người nam cũng như nữ đã tự đặt ra cho mình câu hỏi này, và cá nhân họ đã có câu trả lời, họ đã đến với Chúa, đi theo Chúa và tận hưởng một cuộc sống vô tận tràn đầy tình yêu như Chúa hứa : “Và Ta, Ta sẽ cho họ sống lại trong ngày sau hết” (x. Ga 6, 44). Juan Casiano đã nói với các môn đệ mình rằng, “Hãy đến gần Thiên Chúa, Thiên Chúa sẽ đến gần anh em vì ‘không ai đến được với Ta nếu Cha, là Đấng đã sai Ta không lôi kéo kẻ ấy’ “. Lời mời gọi của Chúa trong Tin Mừng vẫn thúc bách chúng ta hôm nay, “Hãy đến với Ta, tất cả những ai đang vất vả mang gánh nặng nề, Ta sẽ cho nghỉ ngơi bồ dưỡng”  (Mt 11,28).

Những lời này không chỉ dành cho một số người, không, Chúa nói những lời ấy là dành cho tất cả mọi người, những ai đang mệt mỏi với gánh nặng, những ai cảm thấy mình bị loại ra khỏi lời mời gọi của Chúa. Chúa thấu hiểu cuộc sống này nặng tới mức độ nào và Chúa còn thấy bao điều mệt mỏi trong tâm hồn chúng ta như : thất vọng, vết thương trong quá khứ, lầm lỗi trong hiện tại, những bất định và lo âu về tương lai. Chúa mời gọi chúng ta : “Hãy đến! “.

Đón nhận Lời Chúa, chúng ta hãy năng đến với Chúa Giêsu mỗi ngày và đi vào trong sự hiệp thông thân tình với Chúa, ăn thịt Chúa, vì như Orgene nói : “Của ăn đích thực là mình Chúa Kitô, Đấng là Ngôi Lời, nhập thể làm người giữa chúng ta”. Hãy đến với Chúa Giêsu, vì chính Người là Đấng được Chúa Cha đã sai vào thế gian làm Lương thực trường tồn, và vì điều này mà Chúa Giêsu đã hiến tế mạng sống mình, hiến trao thịt và máu Người làm của ăn cho chúng ta.

Vì thế, trong Bí Tích Thánh Thể, Chúa Giêsu luôn đồng hành với chúng ta, những người đang lữ hành trên bước đường dương thế để nuôi dưỡng đức tin, niềm hy vọng và lòng bác ái nơi mình, như xưa Người đã đồng hành với các môn đệ trên đường Emmaus. Hơn nữa, Chúa Giêsu Thánh Thể sẽ an ủi chúng ta trong mọi cơn gian nan thử thách, nâng đỡ và hướng dẫn chúng ta đạt tới chân lý và bình an. Mỗi khi chúng ta đón nhận Chúa Giêsu trong Bí Tích Thánh Thể, chúng ta được nuôi dưỡng trong đức tin, đức cậy và đức mến; an ủi chúng ta giữa những thử thách của cuộc đời.

Được Chúa Giêsu Thánh Thể nuôi dưỡng, cũng có nghĩa chúng ta phải từ bỏ chính mình, để đặt niềm tin nơi Chúa và để cho Chúa hướng dẫn. Bằng cách ấy, tình yêu nhưng không mà chúng ta nhận nơi Chúa Kitô trong Bí tích Thánh Thể với tác động của Chúa Thánh Thần, sẽ nuôi dưỡng lòng mến Chúa và tình yêu thương mà chúng ta dành cho từng anh chị em mà chúng ta gặp gỡ trên mọi bước đường đời. Được nuôi dưỡng bởi Thân Mình Chúa Kitô, chúng ta ngày càng trở nên thân thiết hơn và cụ thể hơn với Thân Thể nhiệm màu của Chúa Kitô là chính Hội Thánh.

Lạy Đức Nữ Trinh Maria, Mẹ luôn hiệp thông mật thiết với Đấng là Bánh Hằng Sống, xin giúp chúng con tái khám phá vẻ đẹp của Bí tích Thánh Thể, là bí tích nuôi dưỡng đời sống đức tin, để chúng con biết sống mật thiết với Chúa và với anh chị em đồng loại. Amen.

CHÚA NHẬT XIX THƯỜNG NIÊN- Năm B

BÁNH TRƯỜNG SINH-  Lm. Gioan M. Nguyễn Thiên Khải CMC

Thưa anh chị em,

Giáo lý Công giáo dạy rằng: “Con người có 2 phần: phần xác và phần hồn”. Hằng ngày, chúng ta cộng tác với ơn Chúa lao động để kiếm của ăn nuôi dưỡng thân xác, thì phần hồn cũng cần có lương thực dưỡng nuôi như vậy. Nhưng có một điều đáng lưu tâm là, của ăn dành cho thân xác thì chóng qua tạm bợ, còn của ăn linh hồn thì trường tồn vĩnh cửu, như lời Chúa Giêsu khẳng định: “Ai ăn bánh này sẽ được sống muôn đời, bánh Ta sẽ ban chính là cho thế gian được sống” (Ga 6,51).

Dân Do thái thời Chúa Giêsu, họ mơ ước được trường sinh bất tử, không bao giờ chết. Cho nên, khi thấy một người thân ra đi, thì niềm mơ ước ấy này càng tác động mãnh liệt hơn. Vì thế, khi Chúa Giêsu rao giảng Tin mừng và nói về bánh hằng sống, thì dân chúng kéo nhau tìm đến học hỏi.

Bài đọc I kể lại, sau những tháng ngày kiên trì đi theo Chúa, chu toàn nhiệm vụ ngôn sứ Chúa trao. Cuối cùng, Êlia đã bị kẻ thù tìm cách thủ tiêu. Quá chán nản, ông xin cho mình chết trong hoang địa, khỏi rơi vào tay kẻ thù. Ông cầu xin rằng: Lạy Chúa đã đủ rồi, xin cất mạng tôi đi, vì tôi chẳng hơn gì các tổ phụ. Thế nhưng, Thiên Chúa không bỏ rơi người tôi tớ trung thành, Ngài sai thiên thần mang bánh và nước cho ông ăn, để lấy sức đi tiếp tục đi hết chặng đường về núi Horep, núi Thánh của Thiên Chúa, nơi dành cho những người Chúa chọn.

Nếu như ngày xưa Chúa sai thiên thần đem lương thực cho Êlia ăn để ông đủ sức đi về Núi Thánh của Chúa thế nào, thì ngày nay Thiên Chúa cũng ban bằng Bánh hằng sống, cho linh hồn chúng ta đủ sức tiến về quê trời như vậy.

Hơn nữa, Giáo lý Hội thánh dạy: chúng ta đang sống trên đường lữ hành đức tin, và chết không phải là hết, vì linh hồn bất tử, sẽ tiếp diễn sự sống mai sau. Nhưng  để đạt được cuộc sống mai sau ấy, thì ngay ở đời này, linh hồn cần được nuôi dưỡng bằng lương thực thiêng liêng, đó chính là Mình và Máu thánh Chúa Kitô ban tặng.

Thánh Phaolô trong thư gởi tín hữu Êphêsô nhắn nhủ rằng: những ai được liên kết với Đức Kitô, với Bánh Trường Sinh, thì cần phải sống yêu thương, hi sinh cho người khác, như chính Đức Kitô đã vì yêu thương, trở nên của lễ đền tội dâng lên Thiên Chúa Cha, và trở nên của ăn Thần Linh nuôi sống linh hồn nhân loại.

Anh chị em thân mến,

Chúng ta qui tụ nơi đây dâng thánh lễ thể hiện hành động của đức tin. Lời Chúa hôm nay dạy về cuộc sống vĩnh cửu, về thần dược trường sinh, vậy tâm tình chúng ta thế nào khi lắng nghe lời mời gọi của Chúa.

Tần Thuỷ Hoàng tốn đã tốn bao nhiêu tiền của, mong tìm được bí quyết trường sinh. Biết bao người trên trần gian này cũng đã tốn bao nhiêu công sức, tiền của, để mong có cuộc sống sung túc, đầy đủ và kéo dài cuộc sống trên dương gian này nhưng không thể nào có được. Vì sinh lão bệnh tử là kiếp nhân sinh.

Trong khi đó vị lương y mang tên Giêsu hôm nay giới thiệu và ban cho chúng ta thần dược trường sinh, dòng suối bất tử là chính Thịt Máu của Ngài. Vậy chúng ta có trân quý và siêng năng đến đây đón nhận thần dược trường sinh Chúa ban không?.

Không ai đến được với Ta nếu Cha Ta không lôi kéo. Êlia về được đến Núi Thánh là nhờ bánh Thiên Thần. Chúng ta chỉ có thể đến được Núi Thánh của Thiên Chúa là hạnh phúc Nước Trời, nếu chúng ta biết sống theo giáo huấn của Chúa, và siêng năng lãnh nhận Bánh hằng sống mà thôi.

Đón nhận bánh hằng sống là chính Đức Kitô, sẽ làm cho linh hồn chúng ta được lớn lên trong dòng máu thánh của Ngài. Lúc ấy, chúng ta cần loại trừ khỏi bản thân những tính hư tật xấu như: sự biếng nhác trong việc đọc kinh dự lễ; sự giận hờn chia rẽ…. thay vào đó là siêng năng lãnh nhận các Bí tích, sống hiền hoà, bao dung và tha thứ như Chúa đã làm gương cho chúng ta.

Xin Chúa cho chúng ta thấy được tầm quan trọng bánh hằng sống, là chính Thịt Máu của Chúa, để rồi chúng ta cố gắng sống sao cho đẹp lòng Chúa và dọn mình xứng đáng để được Chúa đến với tâm hồn chúng ta mỗi ngày. Amen.  

CHÚA NHẬT XIX THƯỜNG NIÊN- Năm B

CHÚA GIÊSU LÀ BÁNH TRƯỜNG SINH BỞI TRỜI-  Lm. Phêrô Lê Văn Chính

Cuộc đời là một hành trình dài, có một định hướng, mục tiêu và ý nghĩa là để đi về nhà Cha, đến với Thiên Chúa là nguồn sự sống vô tận. Cuộc đời không phải chỉ là một nơi dừng chân hay bến nghỉ để chúng ta ở lại mãi để tận hưởng mọi hạnh phúc sung sướng của nó. Trong câu chuyện của bài đọc trích sách các Vua quyển thứ nhất tường thuật cuộc hành trình của tiên tri Êlia lên núi Horép. Trên đường lên núi Hôrép là núi của Thiên Chúa, tiên tri Êlia cảm thấy mệt nhọc và muốn buông xuôi tất cả, muốn chết vì đoạn đường dài quá và sức của ông thì có hạn. Thiên Chúa đã sai thiên thần hiện ra an ủi và ban cho ông bánh và nước. Ông đã ăn bánh và uống nước và ngủ một giấc thật sâu, bồi dưỡng lại sức khoẻ rồi hăng hái lên đường đi đến núi của Thiên Chúa. Ông đã đi bốn mươi đêm ngày để đến núi Thiên Chúa.

Trái với thái độ của tiên tri Êlia trong Cựu ước, trong câu chuyện Phúc âm, những người do thái thì thầm và nghi ngờ nói với nhau khi Chúa Giêsu mạc khải người là Bánh hằng sống từ trời. Họ không thể tin và chấp nhận Đức Giêsu là bánh bởi trời cũng như không thể chấp nhận người từ trời như người đã mạc khải. Điều khiến họ nghi ngờ đó là họ tự cho mình biết rõ về nguồn gốc gia cảnh của Đức Giêsu, biết rõ người là Giêsu, con của Giuse thợ mộc mà người ta quá biết rõ, biết rõ về cha mẹ của người. Chúa Giêsu phải nhấn mạnh và giải thích cho họ rõ chính Chúa Cha là Đấng đã sai người và cũng chính Chúa Cha lôi kéo mọi người đến với người và người sẽ cho họ sống lại trong ngày sau hết. Để đón nhận được Đức Giêsu, mọi người cần phải có lòng tin chân thực để được Thiên Chúa cũng là Cha của người đón nhận và lôi kéo họ đến với Chúa Con; và đến với người Con này thì không phải thất vọng vì người sẽ cho họ sống lại trong ngày sau hết. Chúa Giêsu đã qui cho Chúa Cha là nguồn gốc của mọi thẩm quyền và quyền năng mà Chúa Giêsu đang thi hành và muốn mọi người đón nhận. Những người do thái chỉ có cái nhìn thiển cận nên không thể nhận ra nguồn gốc quyền năng chân thật của Chúa Giêsu. Vì thế, Chúa Giêsu đã phải khẳng định cho họ rõ thẩm quyền của người là do bởi chính Chúa Cha là Đấng quyết định và hành động mọi sự nơi người: chính Chúa Cha là Đấng đã sai người, cũng như chính Chúa Cha là Đấng lôi kéo mọi người đến với người. Những người do thái nghi ngờ vì họ không thể vượt qua đường nhận thức giới hạn của mình cũng như không thể đạt thấu mầu nhiệm cao cả của Chúa Giêsu: “Tôi là bánh sự sống, ai tin vào tôi thì có sự sống đời đời”. Chúa Giêsu nhấn mạnh và thúc đẩy mọi người đến với người để đón nhận sự sống đời đời. Hay nói cách khác, “mọi người được Thiên Chúa giáo huấn sẽ đến với người, bởi vì chỉ có người là Đấng đã thấy Chúa Cha”. Thiên Chúa là nguồn sự sống đích thực, và chỉ có đến với Thiên Chúa mới có được sự sống đời đời. Thế nhưng không ai đã thấy hay đến được với Thiên Chúa Cha, chỉ trừ Đức Giêsu người con một Thiên Chúa đã thấy và biết Cha nên người tự nhận có sự sống đời đời của Thiên Chúa và ban tặng sự sống đời đời bởi vì chỉ có người là Đấng đã biết Cha và đã thấy Cha và đã ở với Cha. Chúa Giêsu đã vận dụng lời Chúa để trả lời và giải thích cho những người do thái nghi ngờ. Người nói hết những người sẽ được Thiên Chúa giáo huấn và những ai lắng nghe Chúa Cha thì sẽ đến với người. Có một sự thống nhất nơi Thiên Chúa cũng như nơi mọi người trung thực. Sự thống nhất nơi Thiên Chúa chính là sự hiệp nhất giữa Chúa Cha và Chúa Con. Chúa Cha là nguồn mọi sự sống chân thực, nhưng Chúa Cha chỉ ban sự sống chân thực này qua Chúa Con, và chính Chúa Con là Đấng ban tặng sự sống chân thật của Chúa Cha cho mọi người, cũng như mọi người muốn có sự sống chân thật của Cha phải đến và đón nhận sự sống đời đời này bởi Chúa Con. Người ta không thể đón nhận được sự sống đời đời nếu phủ nhận Chúa Con. Để giải thích rõ hơn nữa, Chúa Giêsu đã nhắc lại sự kiện manna và cha ông của những người do thái. Cha ông những người do thái đã ăn manna, tức là bánh Thiên Chúa ban. Nhưng rồi họ cũng đã chết, manna mặc dù là bánh Thiên Chúa ban, nhưng chưa phải là bánh bởi trời ban tặng sự sống đích thực, manna chỉ phục vụ mục đích giới hạn là giúp cho người do thái trong hành trình vượt qua sa mạc để đi về đất hứa. Trái lại, Chúa Giêsu mới là bánh đích thực từ trời để những ai ăn bánh này sẽ có sự sống đời đời.

Hành động quyết định của Thiên Chúa ban tặng sự sống cho con người là gửi người Con một của người để những ai đón nhận người con này sẽ có sự sống đời đời. Và đây là mạc khải mới, bánh bởi trời này để ban tặng sự sống cho con người không phải là không có cái giá phải trả, bởi vì bánh bởi trời là thịt máu Chúa Giêsu, thịt máu mà người sẽ phải đổ ra trong cái chết thập giá để ban tặng sự sống cho những ai đón nhận. Bánh bởi trời, cũng là bánh sự sống là bánh tự hiến thân mình chết cho mọi người. Tin và đón nhận Đức Giêsu cũng là đón nhận con người và con đường thập giá mà người khai mở cho nhân loại. Đó cũng chính là lý do tại sao Tin mừng là lời mời gọi đi vào con đường hẹp, con đường dẫn tới sự sống ngang qua cái chết thập giá. Con người chúng ta rất yếu hèn, chán nản thất vọng là những cám dỗ luôn làm cho mỗi người dễ buông xuôi và mất đi định hướng của cuộc đời. Lời mời gọi của Chúa Giêsu thúc đẩy mỗi người hãy có can đảm như tiên tri Êlia, đón nhận bánh Thiên Chúa ban tặng để bồi dưỡng sức khoẻ của mình để rồi tiếp tục cuộc hành trình đi lên núi Thiên Chúa. Chính Chúa Giêsu đi trước chúng ta trên con đường này, con đường Vượt qua từ sự chết đến sự sống và người mời gọi mỗi người cũng phải biết đón nhận mầu nhiệm thập giá, dám chết đi để đạt đến sứ sống muôn đời. Bánh mà người ban tặng để ban sự sống đời đời là chính thịt máu người, thịt máu đã đổ ra trên thập giá để nên giá cứu chuộc nhiều người: “Bánh tôi sẽ ban chính là thịt tôi để ban tặng sự sống cho trần gian”. Để trở nên bánh nuôi sống muôn người, người đã chấp nhận chịu chết trên thập giá và thôi thúc chúng ta bước vào con đường Vượt qua này. Chỉ có người mới ban tặng sự sống đời đời.

CHÚA NHẬT XIX THƯỜNG NIÊN- Năm B

BÁNH HẰNG SỐNG-  Trích Logos B

Một trong những biến cố còn để lại dấu ấn sâu đậm trong tâm trí người dân miền Bắc là biến cố “Năm Đói Ất Dậu” (1945). Người ta ước tính có khoảng 2 triệu người chết đói trong năm ấy. Thật là một thảm họa chưa từng xảy ra tại Việt Nam !

Một bà cụ 72 tuổi được hỏi : điều gì đã gây ấn tượng nhất cho bà trong năm đói ấy. Bà cụ trả lời : “Năm ấy tôi mới 11 tuổi. Tôi nhìn thấy người chết khắp nơi : trong nhà, ngoài ngõ, trên đồng, dưới ruộng… Thật hãi hùng ! Nhưng điều gây ấn tượng cho tôi nhất, đó là một hôm, tôi nhìn thấy một người mẹ đang nằm trên đường cùng với đứa con còn rất nhỏ. Đứa bé trai gầy gò đang bò trên bụng mẹ và đang bú sữa mẹ. Người mẹ nằm bất động, còn đứa bé vẫn bú mẹ. Tôi bước lại gần để xem tại sao người mẹ lại nằm im lặng như thế. Đến gần tôi mới biết : người mẹ đã chết ! Còn đứa bé vẫn đang bú xác người mẹ với bầu sữa đã cạn kiệt !”

Quả thật, hình ảnh đứa bé nằm bú trên xác người mẹ đã chết vì đói là điều thật bi thảm. Điều đó cho thấy : một trong những thảm họa đáng sợ đối với con người là sự đói khát. Vì thế, một vấn nạn lớn luôn ám ảnh nhân loại hôm nay : đó là liệu trong tương lai lương thực có đủ dùng cho con người trên hành tinh này không ?

Cơm bánh luôn là nhu cầu bức thiết của con người và không thể thiếu trong cuộc sống của nhân loại. Chính vì ý thức được tầm quan trọng như thế, Chúa Giêsu đã tinh tế nhận ra nhu cầu của những người đi theo Ngài : họ đang đói. Và Chúa đã làm phép lạ hóa bánh ra nhiều để nuôi dưỡng họ. Thế nhưng, ngoài tấm bánh vật chất đó, còn có một thứ bánh khác cao quý hơn nhiều : đó là “Bánh Hằng Sống” từ trời xuống như lời Chúa giới thiệu trong bài Tin Mừng theo thánh Gioan hôm nay. Khởi đi từ tấm bánh vật chất, Chúa Giêsu mời gọi chúng ta hãy đến với Bánh Hằng Sống là chính Ngài.

Những tấm bánh vật chất

Thánh Kinh nhắc nhiều đến “bánh”, vì đó là ân huệ của Thiên Chúa và là nguồn sinh lực cho con người. Trên đường về Đất Hứa, Thiên Chúa đã nuôi dân bằng một thứ “bánh” đặc biệt từ trời rơi xuống : đó là “manna”. Thế nhưng, “manna” đã không làm thỏa mãn cơn đói của dân chúng, nhất là họ không tìm được ở nơi loại lương thực này sự trường sinh. Như Chúa đã khẳng định trong bài Tin Mừng : họ ăn manna nhưng họ vẫn chết.

Khi nhìn thấy đám đông theo Chúa đang đói khát, Chúa Giêsu đã làm phép lạ hóa bánh ra nhiều để nuôi họ ăn. Thế nhưng, sau khi ăn no nê, dân chúng tiếp tục đi tìm kiếm Chúa Giêsu để tôn Chúa lên làm vua. Thực chất họ muốn có bánh và cá ăn mãi để không phải đói, nhất là không phải làm lụng gì nữa. Vì biết rõ điều đó nên Ngài đã trốn đi nơi khác (Ga 6, 15).

Như thế, “manna” hay những tấm bánh trong phép lạ hóa bánh ra nhiều đều không làm cho dân chúng no thỏa và được trường sinh bất tử. Vì thế, Chúa Giêsu đã hướng dân chúng đến một thứ bánh cao qúi hơn : “Ta là bánh hằng sống từ trời xuống”. Chúa Giêsu còn quả quyết : ai ăn bánh này thì không phải chết, nhưng được sống đời đời. Nghe thế, dân chúng rất phấn khởi vì nghĩ rằng Chúa sẽ ban cho họ một loại bánh như phương thuốc trường sinh bất tử. Nhưng sau đó Chúa xác định : “Bánh Ta sẽ ban chính là thịt Ta”. Nghe điều đó, dân chúng đã thất vọng và bỏ đi. Họ đã không tin Chúa Giêsu là Thiên Chúa cao cả, mà chỉ là con của “bác thợ mộc Giuse” tầm thường. Làm sao Ngài có thể ban cho họ “bánh trường sinh ?”. Làm sao Ngài có thể ban cho họ sự sống đời đời ?Chính sự cứng lòng tin đã làm cho người Do Thái không đón nhận Chúa và vì thế họ cũng khước từ sự sống đời đời từ nơi tấm Bánh Hằng Sống là chính Chúa.

Bánh Hằng Sống

Trong lúc con người chỉ chú tâm tìm kiếm bánh vật chất và lương thực nuôi sống thể xác, Chúa Giêsu đã mời gọi chúng ta hãy nhìn bằng đôi mắt đức tin để nhận ra Ngài chính là bánh ban sự sống. Dĩ nhiên Ngài là bánh không phải để nuôi sống thân xác chúng ta. Nhưng ngoài sự sống thể xác, Chúa mời gọi chúng ta hướng đến sự sống cao hơn : sự sống của tâm hồn. Chính sự sống này sẽ đặt nền tảng và hướng dẫn sự sống thể xác. Chỉ khi nào ta khao khát lãnh nhận Bánh Hằng Sống, sự no đủ của thân xác ta mới có ý nghĩa thật sự.

Ngày nay, Bánh Hằng Sống được trao ban cho ta từng ngày nơi bí tích Thánh Thể. Chúa Giêsu chính là tấm bánh thần linh được bẻ ra và trao cho ta như lương thực nuôi dưỡng ta trên đường lữ thứ trần gian. Mỗi khi dự thánh lễ, ta hãy ý thức : “lương thực hằng ngày” mà ta cầu xin trong kinh Lạy Cha chỉ có ý nghĩa khi ta được nuôi dưỡng bằng lương thực thần linh là chính Chúa nữa.

Ngoài tấm bánh Thánh Thể, chúng ta còn có tấm bánh Lời Chúa cũng được trao ban cho chúng ta từng ngày. Tấm bánh Lời Chúa cũng là bánh ban sự sống đời đời cho những ai sẵn sàng đón nhận, như lời Chúa phán : “Thầy có những lời ban sự sống đời đời”

(Ga 6, 68). Lời Chúa sẽ là tấm bánh thơm ngon, nếu chúng ta biết lắng nghe và đem lời Chúa ra thực hành trong đời sống. Càng sống lời Chúa, chúng ta càng gặp được ánh sáng và sức mạnh nâng đỡ chúng ta trước sóng gió cuộc đời. Tấm bánh Lời Chúa toả ánh sáng soi dẫn để chúng ta cũng tìm được tấm bánh vật chất hằng ngày.

Bài đọc I, trích sách Các Vua quyển thứ nhất, kể lại câu chuyện ngôn sứ Êlia giết các sư sãi của thần Baal. Ông bị hoàng hậu Giêsabel truy đuổi gắt gao. Ông phải chạy trốn lên núi Hôreb. Nhưng dọc đường vì quá kiệt sức, ông đã nằm dưới gốc cây tùng xin được chết đi. Thiên Chúa sai thiên thần mang bánh và nước đến cho ông, để ông tiếp tục cuộc hành trình lên núi Horeb gặp gỡ Thiên Chúa.

Chúng ta cũng đang đi trên cuộc hành trình đức tin nhiều thử thách và gian nan. Chúng ta cũng phải băng qua sa mạc cuộc đời với biết bao hiểm nguy và thách đố. Có những lúc phải đối mặt với những thất bại và khổ đau, chúng ta cũng từng xuôi tay muốn đầu hàng cuộc sống. Trong mọi hoàn cảnh, Chúa Thánh Thể vẫn đồng hành với chúng ta. Ngài vẫn đang bẻ tấm bánh đời mình để trao hiến cho chúng ta. Ngài vẫn bẻ tấm bánh lời Ngài để nuôi dưỡng chúng ta. Điều quan trọng là chúng ta có can đảm để đứng dậy tiếp tục cuộc hành trình hay không.

Người ta kể rằng : khi chết, cuốn sách gối đầu giường của Lênin chính là cuốn truyện “Tình Yêu Cuộc Sống” của nhà văn Mỹ Jack London. Sở dĩ cuốn sách đã cuốn hút Lênin và trở thành tư tưởng hướng dẫn cuộc sống ông, là vì trong cuốn sách đó đã thuật lại cuộc đấu tranh quyết liệt giữa một người đi đào vàng ở Alaska và con chó sói. Người đi đào vàng đã kiệt sức, nằm gục trên băng tuyết và sắp chết vì đói. Bên cạnh là một con chó sói đang nằm thoi thóp, cũng sắp chết vì đói. Hai bên gầm gừ chờ đợi đối thủ của mình chết đi để xông đến ăn thịt. Cuối cùng, con người đã thắng con vật : anh ta đã dùng hết hơi tàn sức kiệt của mình để vật chết con sói, tất cả vì sự sống còn của mình.

Trong cuộc đấu tranh giữa đời, chúng ta cũng mong tìm kiếm sự sống và niềm hạnh phúc. Chúa là Bánh Hằng Sống, sẵn sàng ban cho ta sự sống và niềm hạnh phúc ấy, nếu ta biết tìm đến với Ngài.

home Mục lục Lưu trữ