Hình thành - Phát triển
Sinh hoạt giáo xứ
Tìm hiểu giáo lý
Xã hội
Đang online: 96
Tổng truy cập: 1443407
TÔI CŨNG LÀ NGƯỜI CÔNG GIÁO
Tôi cũng là người Công Giáo
Nếu như bây giờ thiên hạ hỏi chúng ta: Bạn có phải là người Công giáo hay không? Tôi nghĩ rằng một số người trong chúng ta sẽ trả lời như thế này: Tôi cũng là người Công giáo. Hai tiếng “cũng là” biểu lộ một cái gì e dè, coi vấn đề tín ngưỡng cũng bình thường như mọi vấn đề khác. Và Kitô giáo cũng chỉ là một tổ chức nhằm thúc đẩy con người sống tốt lành hơn, bởi vì Kitô giáo có những nghi lễ trang trọng, đánh động trái tim con người mà đôi lúc chúng ta cần đến. Họ coi niềm tin chỉ là một vấn đề riêng tư cá nhân chúng ta với lương tâm và với Thiên Chúa mà thôi.
Nếu như vây giờ thiên hạ hỏi chúng ta: Bạn nghĩ gì về Đức Kitô? Tôi tin chắc rằng một số người trong chúng ta mặc dù đã biết Người là Con Thiên Chúa, nhưng vẫn ngập ngừng không dám tuyên xưng, bởi vì một khi tuyên xưng Đức Kitô là Con Thiên Chúa, thì lời tuyên xưng này đòi buộc họ phải chấm dứt những ý tưởng và những hành vi mờ ám, đòi buộc họ phải lột xác, phải đổi đời. Và họ đã sợ hãi trước viễn ảnh một tương lai như thế.
Đức Kitô hôm qua, hôm nay và mãi mãi vẫn chỉ là một. Từ hơn 2000 năm qua Người vẫn không ngừng đặt lại câu hỏi cân não ấy, cho mỗi người chúng ta: Phần các con, các con bảo Thầy là ai? Hướng đi tương lai của cuộc đời chúng ta hoàn toàn lệ thuộc vào câu trả lời này.
Trải qua hơn 20 thế kỷ, Đức Kitô vẫn còn là một vấn đề thời sự nóng bỏng nhất. Người ta bàn bạc, người ta tranh luận về Người. Người thì yêu mến Người, kẻ thì ghét bỏ Người. Điều quan trọng là chính thái độ, là chính câu trả lời của mỗi người chúng ta. Dĩ nhiên không phải là một câu trả lời thuộc lòng nằm sẵn trong sách giáo lý: Ngài là Con Thiên Chúa. Nhưng là một câu trả lời được gạn lọc ra từ cuộc sống như thánh Phêrô ngày xưa: Lạy Thầy, bỏ Thầy con biết theo ai, vì chỉ mình Thầy mới có những lời ban sự sống.
Khi chúng ta tuyên xưng Đức Kitô là Con Thiên Chúa, thì một trật chúng ta cũng tuyên xưng: Người là ánh sáng thế gian, là trung tâm của vũ trụ, là chìa khoá giải đáp cho mọi vấn đề được đặt ra. Bình thường thì lúc đau yếu chúng ta mới tìm bác sĩ; khi kiện tụng, chúng ta mới mời luật sư, nhưng Chúa Giêsu thì khác, Người chính là mục đích chúng ta hằng theo đuổi, Người chính là niềm hy vọng chúng ta hằng mơ ước, Người chính là tất cả cho cuộc đời chúng ta. Bởi đó trong một vài phút ngắn ngủi này, chúng ta thử đặt lại vấn đề xem: Đức Kitô là ai và Người nắm giữ vai trò nào trong cuộc sống của mỗi người chúng ta?
3. Ý Chúa
Trong bài Phúc Âm hôm nay, ta thấy Chúa Giêsu khen ngợi thánh Phêrô. Thực vậy, Chúa Giêsu hỏi các tông đồ: Các con bảo Thầy là ai. Thánh Phêrô thưa: Thầy là Đức Kitô Con Thiên Chúa hằng sống. Nghe vậy, Chúa Giêsu liền chính thức xác nhận: Tư tưởng con vừa nói ra, không phải của con, nhưng đúng là của Chúa Cha soi sáng cho con.
Với lời đó, Chúa Giêsu đã đánh giá cao quan điểm của Phêrô. Cũng vì thế Chúa Giêsu trao cho Phêrô một nhiệm vụ hết sức quan trọng đó là nhiệm vụ phải đội trên mình tất cả toà nhà Hội Thánh. Chúa phán: Con là đá, trên đá này Thầy sẽ xây Hội Thánh của Thầy.
Thánh Phêrô hiểu lời đó. Ngài hiểu là chính bản thân mình, với tâm tình, tư tưởng của mình cùng với cuộc đời mình, sẽ phải là một cái nền, để Chúa xây Hội Thánh lên trên. Đó là nhiệm vụ hết sức nặng nề, đồng thời cũng là một vinh dự hết sức lớn lao. Vinh dự làm người đứng đầu Hội Thánh. Thánh Phêrô hiểu rõ mình được Chúa Giêsu tín nhiệm, nên ngài cũng tự nhiên nhìn thấy trước mắt một bổn phận được đặt ra cho mình, đó là phải bảo vệ Thầy mình. Bảo vệ Thầy mình có nghĩa là làm sao cho Thầy mình được an toàn, uy tín của Thầy mình được vẻ vang. Ít là thế, ít là phải thế. Chính vì vậy mà mấy ngày sau, khi nghe Chúa Giêsu nói, Chúa sẽ phải nạp mình chịu chết một cách đau đớn khổ nhục, thì Phêrô liền phản ứng ngay lập tức. Phêrô can ngăn: Xin Thầy đừng làm chuyện đó. Xin Chúa Cha đừng để chuyện đó xảy ra cho Thầy. Sở dĩ Phêrô can ngăn chính là để bảo vệ mạng sống và uy tín của Thầy. Ngài nói lên ý nghĩ của mình. Nhân danh của kẻ đã được chọn đứng đầu Hội Thánh. Phải bảo vệ Chúa. Tôi tưởng rằng, khi nghe lời thánh Phêrô nói, Chúa Giêsu sẽ lại khen như lần trước và Chúa sẽ nói: Tư tưởng của con là được Chúa Cha soi sáng cho con. Thế nhưng sự việc đã xảy ra trái ngược. Chúa Giêsu không những không khen, lại còn nặng lời mắng trách: Satan hãy lui xa Ta, vì tư tưởng vừa nói không phải là do Chúa Cha soi sáng cho con đâu. Rõ ràng, ở đây có mâu thuẫn giữa ý Phêrô và ý Chúa.
Sự mâu thuẫn này, lại xảy ra một lần nữa ở vườn Cây Dầu, tối thứ năm tuần thánh. Phêrô liền tuốt gươm chém đứt tai một người trong bọn họ. Phêrô biết việc mình làm là một đụng độ liều mạng, là một thái độ cứng rắn, mục đích chỉ là để bảo vệ Thầy mình. Phêrô đã làm việc đó với tư cách một người đã được Chúa chọn làm nền tảng Hội Thánh. Tôi tưởng rằng việc làm đó của Phêrô được Chúa khen và Chúa sẽ nói: Việc con vừa làm là do Chúa Cha soi sáng. Nhưng không, Chúa Giêsu không khen, trái lại Chúa còn trách Phêrô đã làm một việc ngăn cản thánh ý Chúa Cha.
Khi suy nghĩ mấy sự việc trên đây nơi thánh Phêrô, tôi thấy lo sợ. Tôi thấy thánh Phêrô là người được Chúa chọn đứng đầu Hội Thánh, được ở gần Chúa. Ngài có những ý nghĩ và việc làm tưởng là đẹp lòng Chúa, tưởng là cần thiết để bênh Chúa, bênh đạo, thế mà Chúa lại không chấp nhận. Ý Chúa khác xa ý ngài. Những trường hợp như thế, có thể đã và đang xảy ra nơi nhiều người chúng ta. Chúng ta cũng như thánh Phêrô, thực sự nhằm mục đích làm sáng danh Chúa, bênh đạo. Mục đích như thế là rất tốt. Mục đích đó chẳng có gì phải trách. Nhưng đều có thể bị Chúa trách, đó là cách ta chọn để đạt mục đích đã thiếu khôn ngoan siêu nhiên. Tôi nghĩ là chúng ta phải khôn ngoan dè dặt, tế nhị nhiều lắm. Phải khiêm tốn nhiều lắm mới có thể nhìn rõ ý Chúa. Chúng ta hãy cầu xin cho chúng ta được sự khiêm nhường nhưng đầy can đảm, sự dè dặt tế nhị đầy sáng suốt, để nhận ra đâu là ý Chúa muốn cho chúng ta phải thực hiện.
4. Lời tuyên tín giá trị - Huệ Minh
Sau những ngày tháng rao giảng về Nước Trời cho dân chúng, Chúa Giêsu và các môn đệ dừng chân tại miền Xêdarê Philliphê để kiểm điểm tình hình và lượng định kết quả. Là những người sống trà trộn với quần chúng, các môn đệ hẳn đã nghe ngóng nhiều hơn về Người. Chúa bắt đầu kiểm chứng: “Người ta nói Con Người là ai? " (Mt 16, 13)
Nghe hỏi như vậy thì ta thấy: "Kẻ thì nói là Gioan Tẩy Giả, kẻ thì bảo là Êlia, có người lại cho là Giêrêmia, hay một trong các vị ngôn sứ". Người ta có nhiều ý kiến khác nhau, nhưng dường như họ đồng ý coi Chúa Giêsu thuộc hàng ngôn sứ. Lối sống và các lời dạy của Chúa Giêsu cho họ là giảng dạy với năng quyền của Thiên Chúa. Quả thực, họ ca ngợi Ngài! Nhưng Chúa Giêsu không để ý đến những điều người ta nói, và Ngài hỏi ngay các môn đệ. "Còn anh em, anh em nghĩ gì về Thầy?" Thánh Phêrô thưa: "Thầy là đấng Kitô, Con Thiên Chúa hằng sống.
Sau khi thánh Phêrô tuyên xưng “Thầy là Đức Kitô Con Thiên Chúa hằng sống”, Chúa Giêsu liền phán: “con thật có phúc”. Lời Chúa phán với Phêrô như là một xác tín rằng vì con đã tuyên xưng Thầy, nên con sẽ được Chúa Cha chúc phúc. Cũng vậy, mỗi khi chúng ta tuyên xưng “Thầy là Đức Kitô Con Thiên Chúa hằng sống”, chúng ta cũng sẽ được Thiên Chúa chúc phúc.
Với lời tuyên xưng, Simon được tuyên bố là có phúc. Đức Giêsu ngỏ lời với ông bằng cách gọi tên và tên họ ông, tức là thể theo đúng thực tại nhân loại và nguồn gốc của ông, và tỏ cho ông biết ân ban phi thường đã làm cho ông có thể tuyên xưng như thế: chính Cha trên trời đã ban cho ông sự hiểu biết; sự hiểu biết này, người ta không thể đạt tới bằng sức loài người (“thịt và máu”). Simôn không chỉ được Đức Giêsu kêu gọi (4, 18t), mà còn được Chúa Cha tuyển chọn từ trước. Do đó, ông có phúc; ông có mọi lý do để vui lên.
Chúa Giêsu ngỏ lời với Simôn bằng một tên mới và loan báo một nhiệm vụ mới. Người gọi ông là “Phêrô”, nghĩa là tảng đá. Ở Ga 1, 42 và trong các thư Phaolô, tên này có dạng gốc A-ram là “Kêpha”. Tên này là một sáng tạo mới của Đức Giêsu. Như người cha xác thịt đặt tên cho con, Thiên Chúa hoặc một người có quyền thế có thể ban một tên mới cho một người đã đi vào một cuộc sống mới do một nhiệm vụ mới (St 17, 5.15; Ds 13,16; 2 V 24, 17). Với lời tuyên xưng do Chúa Cha ban và với một nhiệm vụ mới do Đức Giêsu trao, có thể nói một cuộc sống mới đã bắt đầu với Simôn. Đức Giêsu trong tư cách Đức Chúa ban cho ông một tên liên hệ đến bản chất của nhiệm vụ của ông.
Khi tuyên xưng Ðức Giêsu là Con Thiên Chúa, thánh Phêrô đã bộc lộ một Ðức Tin cá vị, và từ đó, ngài đảm nhận từ nơi Chúa trách nhiệm lãnh đạo cộng đoàn. Ðây là một sự dấn thân vô điều kiện. Ðức Tin cá vị cũng đòi hỏi một sự dấn thân vô điều kiện.
Sau Phục Sinh, ta thấy sự cao trọng ấy mà Đức Giêsu đã muốn gán cho Phêrô (Mc 16, 7; Ga 20, 2.4-6)… Trong số các tông đồ, Phêrô sẽ là chứng nhân đầu tiên về cuộc hiện ra của Đấng Phục Sinh (Lc 24, 34; 1 Cr 15, 5). Vai trò của ngài, được cương quyết nêu bật (Ga 20, 3-10), ghi dấu sự nối tiếp giữa tư cách cao trọng ngài đã có trong nhóm các tông đồ và sự cao trọng ngài sẽ tiếp tục có trong cộng đoàn sinh ra với các biến cố Phục Sinh… Nhiều bản văn chìa khóa liên hệ đến Phêrô có thể đưa trở lại khung cảnh là Bữa Tối cuối cùng, trong đó Đức Kitô ban cho Phêrô tác vụ là củng cố anh em (Lc 22, 31t)
Những ai tuyên xưng “Thầy là Đức Kitô Con Thiên Chúa hằng sống” cũng sẽ được phần thưởng dự tiệc thánh trong Nước Trời. Đó chính là phần thưởng dành cho những người vừa tuyên xưng “Thầy là Đức Kitô Con Thiên Chuá hằng sống”. Mạc khải đã mở trí, mở lòng cho Phêrô tuyên xưng “Thầy là Đức Kitô con Chúa Trời hàng sống” cũng là mạc khải của chúng ta, khi phải đương đầu với các cửa hoả ngục. Trên những cửa đó, người ta viết: Yếm thế, khi tiếp xúc với tha nhân; Tuyệt vọng, khi đối phó với các khó khăn lớn: nghèo đói, chiến tranh; Ham muốn vô độ, khi thu tích tài sản, bất chấp lương tâm và quyền lợi người khác; Vô cảm, trước những quằn quại, đau thương của nhân loại;
Những người theo Chúa Kitô sẽ phải trả lời câu hỏi về đức tin của mình và truyền lại cho con cái và cho những người họ giảng dạy. Họ sẽ rao giảng cho những thính giả hỏi Chúa Giêsu là ai, và Ngài đã đem gì khác lạ đến cho đời sống của họ. Và bởi đó kinh Tin kính được thành hình, nhưng những lời giảng sẽ không có nghĩa gì nếu những người được nghe giảng hôm nay không tự trả lời câu hỏi của Chúa Giêsu: "Còn anh em, anh em bảo Thầy là ai?" Chúa Giêsu không hỏi chúng ta là con có đi lễ ngày chúa nhật không ? con có cho con cái đi học giáo lý không ? hay con có đọc kinh trước khi ăn không ? Trước hết Ngài mời chúng ta nhìn nhận tin vào Ngài, làm chứng cho thế giới về tình thương và cách sống của Ngài .
Ta là những Kitô hữu, chúng ta mang Chúa Kitô trong mình. Vì thế chúng ta phải tỏ ra cho người khác thấy được hình ảnh Chúa Kitô hiện diện trong mỗi người chúng ta. Khi chúng ta thể hiện được hình ảnh Chúa Kitô trong chúng ta tức là chúng ta đang tuyên xưng “Thầy là Đức Kitô Con Thiên Chúa hằng sống”.
Ngày hôm nay, Chúa vẫn còn hỏi chúng ta như xưa Chúa đã hỏi các Tông đồ: “Còn anh em, anh em bảo Thầy là ai ?”. Vẫn câu hỏi đó cho chúng ta, nhưng Chúa còn hỏi mỗi người Kitô hữu đã nói về Chúa trước mặt thiên hạ như thế nào. Câu trả lời mà Chúa đòi hỏi chúng ta không những bằng lời nói mà còn đòi hỏi chúng ta một câu trả lời bằng chính cuộc sống của chúng ta.
5. Đức Yêsu là tất cả
(Suy niệm của Lm. Giuse Phạm Thanh Liêm, SJ.)
Trong Tin Mừng theo thánh Matthêu, Đức Yêsu hỏi các tông đồ: “người ta bảo Con Người là ai?”, và sau đó Ngài hỏi các tông đồ: “còn anh em, anh em nói thầy là ai?” Thánh Phêrô đã đại diện các tông đồ trả lời: “Thầy là Đức Kitô, Con của Thiên Chúa hằng sống.” Kitô-hữu trong dòng lịch sử đã diễn tả Đức Yêsu là Lời Thiên Chúa nhập thể, là Con “đồng bản tính” của Thiên Chúa, là Thiên Chúa thật bởi Thiên Chúa thật. Còn với bạn, hôm nay, Đức Yêsu là ai?
1. Đức Yêsu là người như tất cả chúng ta
Ngài được sinh bởi người cha người mẹ, tại một nơi và một thời điểm như ai khác. Ngài được nuôi dưỡng dạy dỗ như bao trẻ thời đó. Ngài sống bằng lao động tay chân, có tôn giáo là Do Thái giáo.
Ngài đã được cha mẹ dạy dỗ giáo dục. Ngài đã vâng lời cha mẹ là Đức Maria và thánh Yuse trong suốt thời gian thơ ấu, thiếu niên và thanh niên. Tuy vậy, cũng có lúc Ngài làm cha mẹ lo lắng buồn lòng, như biến cố Ngài ở lại đền thờ khi Ngài lên 12 tuổi mà cha mẹ Ngài không hay biết. Ngài cũng bị cám dỗ về ăn, về danh, về quyền bính khi cầu nguyện một mình trong hoang địa.
Kinh Thánh không nhắc đến chuyện tình cảm của Ngài: vào tuổi thanh niên không biết Ngài có được cô nào thương đặc biệt không, và thái độ của Ngài thế nào. Tuy nhiên, có thể nhìn vào thái độ của Ngài đối với phụ nữ khi Ngài rao giảng, để biết thái độ của Ngài thế nào đối với phụ nữ thời Ngài thanh xuân: chắc có nhiều người thương Ngài. Về trí khôn, nếu không kể trường hợp thông minh đặc biệt ngồi giữa những người giỏi tại đền thờ lúc 12 tuổi, người ta còn thấy Ngài có trí khôn lanh lợi để thoát khỏi bẫy của những kẻ muốn giăng ra để hại Ngài như trường hợp họ hỏi có nên đóng thuế cho Cesar không, có ném đá chị phụ nữ ngoại tình không, tại sao môn đệ của Ngài lại không giữ luật tuốt lúa ăn vào ngày sabbat, v.v… Đức Yêsu là người như tất cả ai khác.
2. Đức Yêsu là Đấng Thiên Sai
Vào tuổi trưởng thành, Ngài ra đi rao giảng, thu nhận môn đệ. Ngài làm được nhiều điềm thiêng dấu lạ. Nhiều người kính phục Ngài, coi Ngài là một tiên tri. Tiên tri ở đây được hiểu như người của Thiên Chúa, được Thiên Chúa sai gởi tới để nói với dân nhân danh Thiên Chúa.
Câu trả lời của Phêrô đại diện các tông đồ cho câu hỏi của Đức Yêsu, có gì khác biệt với câu trả lời của dân chúng? Trong câu “Thầy là Đức Kitô, Con của Thiên Chúa hằng sống,” người ta hiểu từ ngữ “Kitô,” nghĩa là “được xức dầu,” Đấng được Thiên Chúa sai đến. Theo quan niệm của người Do Thái, có ba hạng người được xức dầu, đó là vua, tư tế và tiên tri. Trong Kinh Thánh Cựu Ước, người ta thấy tiên tri Samuel đã xức dầu cho vua Saul, cho vua David. Môsê đã xức dầu cho tư tế Aaron. Các tiên tri thường được hiểu là những người được Thánh Thần xức dầu: “Thánh Thần Chúa ngự trên tôi, Ngài đã xức dầu cho tôi” (Is.61, 1tt). Trong câu trả lời của Phêrô và thái độ muốn giữ kín điều này, làm người ta hiểu “Kitô” mà Phêrô nói ở đây, được hiểu theo nghĩa “Kitô Vua” nhiều hơn. Giữa hoàn cảnh dân Do Thái đang bị người Roma đô hộ, mà nhắc đến vị Kitô (được xức dầu) Vua, thì không lợi lắm theo quan điểm chính trị. Và khi Đức Yêsu bị kết án, Ngài cũng bị kết án là muốn xưng vua! Dân chúng hiểu Đức Yêsu là tiên tri, người nói với dân nhân danh Thiên Chúa; còn các tông đồ hiểu Đức Yêsu là Kitô Vua, Đấng giải phóng con người khỏi nô lệ.
Cụ thể Đức Yêsu không giải phóng dân Do Thái khỏi bị người Roma đô hộ. Ngài đã bị kết tội cách hợp pháp vì tội chính trị này, dù rằng Ngài không làm chính trị. Đức Yêsu quả là Đấng Thiên Sai, Đấng được xức dầu của Thiên Chúa, Đấng giải phóng không chỉ dân Do Thái mà tất cả con người khỏi nô lệ tội lỗi, nô lệ ma quỷ, nô lệ vật chất. Đức Yêsu là Đấng Kitô, để giải phóng con người khỏi mọi nô lệ, cho con người trở thành tự do với tất cả, trở thành con của Thiên Chúa.
3. Đức Yêsu là tình yêu Thiên Chúa cho con người
Đức Yêsu là Đấng qua Ngài Thiên Chúa diễn tả tình yêu đối với con người, đặc biệt đối với Kitô-hữu. Đối với những người theo Hồi giáo, Mahomet là Đấng đại diện Thiên Chúa cho họ; với những người theo đạo Phật, Đức Phật là biểu tượng của tuyệt đối.
Với Kitô-hữu, Đức Yêsu không chỉ là biểu tượng tình yêu của Thiên Chúa đối với riêng Kitô-hữu, mà là Đấng Trung Gian duy nhất giữa Thiên Chúa và con người. Qua Đức Yêsu, con người thấy được tình yêu của Thiên Chúa đối với con người thật vô cùng vô tận; qua Đức Yêsu, Thiên Chúa ban tất cả cho con người. Sở dĩ vậy vì Kitô-hữu tin Đức Yêsu là tiên tri, người của Thiên Chúa, người nói nhân danh Thiên Chúa; là Kitô Vua, Đấng giải phóng con người khỏi mọi ách nô lệ; là Đấng Trung Gian, máng chuyển ơn duy nhất cho con người. Thiên Chúa nói qua Đức Yêsu, Thiên Chúa giải phóng qua Đức Yêsu, Thiên Chúa ban ơn qua Đức Yêsu. Dù một người biết hay không biết, tin hay không tin vào Đức Yêsu, thì họ vẫn được nói, được giải phóng, được ban ơn qua Đức Yêsu Kitô như trung gian duy nhất. Trung gian thứ hai, có thể là Đức Maria, Đức Phật, hay các vị được ơn sáng lập các tôn giáo khác.[1]
Đức Yêsu là một người rất đặc biệt, kết hiệp với Thiên Chúa cách rất đặc biệt, đến độ các thần học gia Kitô-hữu diễn tả Ngài bằng từ ngữ: Lời của Thiên Chúa, Con Thiên Chúa, Thiên Chúa thật bởi Thiên Chúa thật. Đức Yêsu và Thiên Chúa vẫn là hai Đấng phân biệt (hai ngôi vị), nhưng liên hệ với nhau rất đặc biệt mà các nhà thần học diễn tả liên hệ này như liên hệ Cha Con, đến độ là một, một Thiên Chúa.
Đức Yêsu là Đấng nói với tôi về Thiên Chúa, cho tôi biết Thiên Chúa là Thiên Chúa tình yêu, là Đấng yêu tôi vô cùng. Đức Yêsu là Đấng như tôi, mời gọi tôi hãy vươn lên như Ngài đã vươn lên trong cuộc sống này. Đức Yêsu là Đấng nâng tôi dậy, giúp tôi đứng lên dù đã bao lần vấp ngã trong cuộc đời. Đức Yêsu là tất cả cho tôi và với tôi.
Câu hỏi gợi ý chia sẻ
1. Giữa bạn và Đức Yêsu, ai sống lâu hơn? ai giầu hơn? ai sống tiện nghi hơn? ai được biết nhiều hơn? ai khổ hơn? ai hạnh phúc hơn?
2. Bạn và Đức Yêsu, có những điểm nào giống nhau?
3. Với bạn, Đức Yêsu là ai?
Các tin khác
.: GIẢNG LỄ MÌNH MÁU THÁNH (21/06/2025) .: CẦN SỰ HIỆP THÔNG HUYNH ĐỆ KHI THAM DỰ TIỆC THÁNH (21/06/2025) .: ĐỨC GIÊSU BẺ BÁNH (21/06/2025) .: HOÁ BÁNH RA NHIỀU HAY BẺ BÁNH (21/06/2025) .: BÍ TÍCH THÁNH THỂ - DẤU CHỈ TÌNH YÊU (21/06/2025) .: TRAO BAN CHÍNH MÌNH (21/06/2025) .: TÌNH YÊU HY SINH TRAO BAN CHÍNH MÌNH (21/06/2025) .: THÁNH THỂ, NGUỒN MẠCH LÒNG THƯƠNG XÓT (21/06/2025) .: LƯƠNG THỰC BAN SỰ SỐNG (21/06/2025) .: BỮA TIỆC THẦN THIÊNG (21/06/2025) .: MÌNH MÁU THÁNH (21/06/2025) .: ĐỂ TƯỞNG NHỚ ĐẾN THẦY (21/06/2025) .: Ý NGHĨA CỦA BÁNH VÀ RƯỢU TRONG BÍ TÍCH THÁNH THỂ (21/06/2025) .: TRAO BAN CHO NGƯỜI (21/06/2025) .: CHÚC TỤNG BẺ RA VÀ TRAO BAN (21/06/2025)
Mục lục Lưu trữ
- Văn Kiện Giáo Hội
- Giáo Hội Công Giáo VN
- Tin Ngắn Giáo Hội
- Tài Liệu Nghiên Cứu
- Tủ Sách Giáo Lý
- Phụng Vụ
- Mục Vụ
- Truyền Giáo
- Suy Niệm Lời Chúa
- Lời Sống
- Gợi Ý Giảng Lễ
- Hạnh Các Thánh
- Sống Đạo Giữa Đời
-
Cầu Nguyện & Suy Niệm
- Cầu Nguyện
- Suy Niệm
- Cầu Nguyện Là Gì?
- Cầu Nguyện Từ Mọi Sự Vật
- Suy Niệm Đời Chúa
- Mỗi Ngày Năm Phút Suy Niệm, (Mùa Vọng -> CNTN) - Năm A
- Năm Phút Suy Niệm, Năm A - Mùa Chay
- Năm Phút Suy Niệm, Năm A - Mùa Phục Sinh
- Mỗi Ngày Năm Phút Suy Niệm - Mùa Chay, C
- Năm Phút Suy Niệm Lời Chúa - Tuần Thánh - Phục Sinh, C
- Năm Phút Suy Niệm Lời Chúa Mỗi Tuần Thường Niên C
- Năm Phút Suy Niệm, Năm B (2011-12)
- Năm Phút Suy Niệm, Năm C (2012-13)
- Năm Phút Suy Niệm, Năm A (2013-14)
- Cầu Nguyện Chung
- Suy Tư Và Thư Giãn
- Thánh Ca Việt Nam
- Phúc Âm Nhật Ký
- Thơ
- Electronic Books (Ebooks)
- Vatican
- Liên HĐGM Á châu
- Đài Phát thanh Chân lý Á châu - Chương trình Việt ngữ
- Giáo phận Bà Rịa
- Giáo phận Ban Mê Thuột
- Giáo phận Bắc Ninh
- Giáo phận Bùi Chu
- Giáo phận Cần Thơ
- Giáo phận Đà Lạt
- Giáo phận Đà Nẵng
- Tổng Giáo phận Hà Nội
- Giáo phận Hải Phòng
- Tổng Giáo phận Huế
- Giáo phận Hưng Hóa
- Giáo phận Kon Tum
- Giáo phận Lạng Sơn
- Giáo phận Long Xuyên
- Giáo phận Mỹ Tho
- Giáo phận Nha Trang
- Giáo phận Phan Thiết
- Giáo phận Phát Diệm
- Giáo phận Phú Cường
- Giáo phận Qui Nhơn
- Giáo phận Thái Bình
- Giáo phận Thanh Hóa
- Tổng Giáo phận TP HCM
- Giáo phận Vinh
- Giáo phận Vĩnh Long
- Giáo phận Xuân Lộc
- Ủy ban BAXH-Caritas Việt Nam
- Ủy ban Công lý và Hòa bình
- Ủy ban Giáo dục Công giáo
- Ủy ban Giáo lý Đức tin
- Ủy ban Kinh Thánh
- Ủy ban Mục vụ Di dân
- Ủy ban Mục vụ Gia đình
- Ủy ban Nghệ Thuật Thánh
- Liên hiệp Bề trên Thượng cấp Việt Nam