Hình thành - Phát triển
Sinh hoạt giáo xứ
Tìm hiểu giáo lý
Xã hội
Đang online: 60
Tổng truy cập: 1444077
KHO TÀNG
Kho tàng
Vào thế kỷ thứ 18, vua Charles IV nước Tây Ban Nha đã đoán trước sự xâm lược của hoàng đế Napoleon, nên quyết định đem dấu toàn bộ sưu tầm những chiếc đồng hồ cổ và những ngọc thạch trang sức quí giá trên chiếc vương miện của chánh thể quân chủ Tây Ban Nha. Nhà vua đã yêu cầu một người đầy tớ trung tín chôn giấu bộ sưu tầm đồng hồ vào một vách tường của một căn phòng trong 365 căn phòng nơi triều đình. Nhà vua cũng đã ra lệnh cho ông chôn cất kho tàng ngọc thạch trong một bức tường khác. Người đầy tớ khôn ngoan và trung tín đã cẩn thận đánh dấu căn phòng chôn giấu kho tàng bằng cách cắt một miếng vải nhỏ trên bức màn của mỗi căn phòng chứa kho tàng, để khi chánh thể quân chủ Tây Ban Nha nắm chính quyền trở lại, họ có thể tìm thấy dễ dàng.
Năm 1814, vua Ferdinand VII, con của vua Charles IV, lên ngôi phục quyền cho nền quân chủ. Dĩ nhiên là ông muốn tìm lại kho tàng của mình, nhưng có một vấn đề. Ông vua bù nhìn mà hoàng đế Napoleon đã đặt lên cai trị hoàng cung Tây Ban Nha trong thời gian ngoại xâm lại rất thích việc trang trí nội cung. Ông đã thay đổi toàn bộ tất cả những bức màn trong mỗi căn phòng! Do đó vua Ferdinand phải đối diện với một sự chọn lựa hoặc là phải gỡ tất cả gạch trên mỗi bức tường xuống, hay là để y như vậy. Nhà vua đã chịu mất kho tàng và để y như vậy. Mọi người đã nghĩ rằng đây chỉ là một câu chuyện hoang đường của người Âu Châu, cho đến thời gian gần đây, khi người thợ phải sửa lại những ống dẫn nước trong một căn phòng của hoàng cung, đã khám phá ra bộ sưu tầm những chiếc đồng hồ cổ. Có lẽ, một ngày nào, sẽ có người lại tìm thấy một kho tàng khác gồm những đồ trang sức bằng ngọc thạch trên vương miện còn đang bị mất ở hoàng cung trong một căn phòng nào đó.
Bài Phúc Âm hôm nay, Chúa Giêsu đã đưa ra một loạt những dụ ngôn từ đời sống cụ thể để minh họa cho ý nghĩa và hình ảnh của nước trời. “Nước trời giống như kho tàng chôn giấu trong ruộng, người kia tìm được, vội chôn vùi xuống, vui mừng trở về bán tất cả những gì anh có mà mua thửa ruộng ấy. Nước Trời cũng giống như người buôn nọ, đi tìm ngọc quý. Tìm được một viên ngọc quý, anh về bán mọi của cải mà mua viên ngọc ấy…” Tôi muốn tập trung vào ý nghĩa của hai dụ ngôn, kho tàng chôn giấu trong ruộng và viên ngọc quý. Vì hai dụ ngôn này cho chúng ta một sự trái ngược hữu ích, lại được xếp đặt kề bên nhau. Sự trái ngược đó là anh nông dân đã tình cờ bắt gặp kho tàng trong công việc cày bừa; còn người buôn ngọc trai phải vất vả đi tìm ngọc quý qua tiền bạc bỏ ra và kinh nghiệm của tay nghề.
Palestine là vùng đất giao thông. Không ai thực sự muốn có đất trừ khi miếng đất đó là một phương tiện để di chuyển từ chỗ này sang chỗ khác, và nó thường bị tranh giành qua lại. Vào những thế kỷ trước Chúa Giêsu, cuộc sống rất bất ổn và mong manh. Không có ngân hàng để cất giữ của cải. Chiến tranh, bệnh tật, nạn dịch, đói khát, cướp bóc, nô lệ… hay bất cứ một sự bất hạnh nào cũng có thể lấy mất cuộc sống. Nhiều người đã chôn giấu của cải dưới đất, hy vọng rằng một ngày nào sẽ trở lại, nhưng nhiều người đã ra đi vĩnh viễn. Do đó, người ta thường tìm thấy kho tàng.
Có rất nhiều người cày ruộng mướn, nhưng rất ít người buôn bán ngọc. Đó là một nghề đòi hỏi phải có vốn và có sự hiểu biết rộng rãi. Người buôn ngọc là kẻ đổi chác những viên ngọc bình thường để tìm lấy những viên ngọc quý, có giá trị hơn. Ông ta biết đường đi đến những khu chợ trời của vùng Vịnh, Persion Gulf, và An Độ dương để buôn bán.
Thời Chúa Giêsu, ngọc là những loại đá quý. Kim cương còn rất hiếm, hầu như chưa có. Pliny, một người đương thời với Chúa Giêsu, đã viết về nữ hoàng Cleopatra của Ai cập, sống từ năm 69 – 30 trước Chúa Giêsu Kitô, đã mua 2 viên ngọc với giá tương đương là 4 triệu đôla. Hoàng đế Julius (100 – 44 trước công nguyên) của đế quốc Rôma đã mua cho mẹ một viên ngọc trị giá 350.000 đôla. Trong dụ ngôn này, người buôn ngọc phải biết rất rõ cấu trúc, hình thù, loại đá, và giá trị của viên ngọc để trao đổi tất cả mọi sự.
Trong các loại ngọc, có loại ngọc trai. Một viên ngọc trai được thành hình khi một vật lạ xâm nhập vào trong lớp nhuyễn mạc ở bên dưới vỏ sò, gây đau đớn cho con sò. Hệ thống phòng vệ tự nhiên của con sò tiết ra một chất lỏng, được gọi là mẹ của ngọc, bao vây lấy vật lạ bằng một cái túi, rồi cô lập nó khỏi phần cơ thể và biến nó thành một viên ngọc lộng lẫy. Viên ngọc được tạo ra bởi chính con sò. Cũng như thế, đối với con người chúng ta, những hoàn cảnh đau khổ có thể trở nên những cơ hội cho những biến đổi nội tâm.
53. Mạo hiểm chiếm hữu kho báu vô tận
(Suy niệm của AM Trần Bình An)
Theo lời kể của ông Trần Văn Tiệp, ngay từ những năm 1957, ông đã có những thông tin chính xác về “kho vàng” này. “Nhưng trong suốt hai cuộc chiến tranh chống Pháp và chống Mỹ, tôi phải bí mật nguồn thông tin.”
Theo hồ sơ của ông Tiệp cung cấp cho Báo Thanh Niên, cuối Thế Chiến thứ hai (khoảng năm 1943), trên vịnh Cà Ná (giáp ranh tỉnh Bình Thuận và Ninh Thuận hiện nay), tướng Yamashita của Nhật sau khi đầu hàng quân đồng minh đã đưa một hạm đội gồm 84 tàu chiến chở đầy vàng đến đây. Quân đội Nhật đã chôn giấu khoảng 4.000 tấn vàng tại một hòn núi sát với vùng biển này. Tuy nhiên, sau đó không quân của quân đồng minh đã đánh chìm 66 tàu của quân Nhật xuống vịnh Cà Ná, 18 tàu còn lại chạy tứ tán. Có một con tàu mãi đến năm 1945 mới chìm hẳn. Sau Thế chiến thứ hai, nhiều lần người Nhật đã đến VN để tìm tung tích kho vàng cực lớn này nhưng đều thất bại. Ông Tiệp khẳng định: “Sở dĩ quân đội Nhật chôn kho vàng này gần biển là vì thuận lợi giao thông đường biển, đường bộ và đường sắt. Hơn nữa, lại gần với một kho vàng khác của vua Chăm ngày xưa để lại nơi này.”
Ông Tiệp và các cộng sự đã trưng ra nhiều vật chứng quan trọng trình UBND tỉnh, mà ông cụ cho rằng đã thu được từ những cuộc thăm dò kho vàng tại núi Tàu. Đó là một thanh gươm và một vỏ bao gươm của Nhật đã cũ; một đồng tiền 10.000 yen; một ống điếu bằng kim loại đã vỡ một phần; hai logo Hắc Long bằng kim loại và một lá đề bằng đá... “Những cổ vật này là chứng cứ không thể bàn cãi về việc có sự hiện diện của kho vàng ở núi Tàu,” ông Tiệp khẳng định. Để chứng minh, lần đầu tiên ông Tiệp trưng ra tấm bản đồ vị trí “kho vàng núi Tàu,” được ông vẽ lại khá tỉ mỉ. Theo ông Tiệp, tấm bản đồ này chỉ ông và người có trách nhiệm cao nhất của tỉnh mới được tiếp cận vì “yếu tố bí mật” và vì lý do “an ninh” nên không ai được phép biết trừ khi được ông cho phép.
Chỉ với những thông tin mỏng manh, nhưng suốt hơn 50 năm qua ông đã đeo đuổi về cái gọi là “kho vàng núi Tàu.” Cả cuộc đời ông hầu như chỉ có một việc, đó là khai thác bằng được kho vàng này, dù đến nay, đã ngót trăm tuổi, đã bỏ ra hàng trăm cây vàng cho việc tìm kiếm. Nhưng thất bại không làm ông nản chí. Ông bảo đời ông chưa tìm thấy thì đời con ông sẽ tiếp tục đi tìm. Niềm tin “kho vàng núi Tàu” với ông không bao giờ tắt! (Thanh Niên)
Lòng tin tưởng vững bền của ông Trần Văn Tiệp có thể gợi ý cho Kitô hữu suy gẫm sâu sắc hơn về kho báu Nước Trời. Trong Tin Mừng Chúa nhật hôm nay, Đức Giêsu ví Nước Trời như kho báu giấu kỹ, hay như viên ngọc quý hiếm hoi độc nhất vô nhị, mà ai phát hiện sẽ khôn ngoan bán ngay mọi thứ để cấp thời mua lấy, rồi còn phải chiến đấu liên tục để có thể lưu giữ.
Khôn ngoan
Nhờ hồng ân mà Kitô hữu khám phá ra được kho tàng vô giá mà cứ tưởng như là cờ. Đó chính là Nước Trời, mà Đức Giêsu vừa giới thiệu, vừa trao ban qua Lời Chúa và Thánh Thể nhiệm mầu. Khi tín hữu tìm thấy kho báu độc nhất vô nhị này, hoặc viên ngọc quý giá vô song, thì Đức Chúa Thánh Thần luôn ban ơn khôn ngoan, ân sủng đầu tiên trong Bảy Ơn của Ngài, để tín hữu có thể tự do lựa chọn, cũng như cân nhắc quyết định chiếm hữu hay từ chối.
Cũng như các Thánh Tông đổ tiên khởi, Thánh Phaolô cũng khôn ngoan chiếm hữu Nước Trời, mặc dầu trước đó ngài đã hăng say truy sát những ai tin theo Đức Giêsu. Nhờ ơn khôn ngoan, thánh Phaolô, như Vua Salômôn ngày xưa, đã biết lắng nghe và biệt phân phải trái, để vứt bỏ đi hết những học thuật uyên bác, những thành tích thánh chiến, để hân hoan làm công dân Nước Trời: "Hơn nữa, tôi coi tất cả mọi sự là thiệt thòi, so với mối lợi tuyệt vời, là được biết Đức Kitô Giêsu, Chúa của tôi. Vì Người, tôi đành mất hết, và tôi coi tất cả như rác, để được Đức Kitô và được kết hợp với Người“ (CGKPV, Pl 3, 8-9)
Lm Nguyễn Thế Thuấn dịch câu này khá ấn tượng: “…Vì Ngài, tôi đành thua lỗ mọi sự, và coi là phân bón cả, để lợi được Ðức Kitô, và được thuộc về Ngài…” Còn Lm An Sơn Vị dựa theo bản Kinh Thánh TOB, dịch thật sát ý nghĩa hơn nữa: “Vì Người, tôi đã đánh mất đi tất cả, và tôi coi tất cả như đồ cặn bã, để được lời chính Đức Kitô và được gặp thấy tôi nơi Người.”
Như thế, tất cả của cải vật chất lẫn tư tưởng cao siêu, quyền hành, chức tước, danh lợi thế gian hoàn toàn chỉ là phù vân, cặn bã, phân bón, rác rưởi nếu so với kho báu Nước Trời. Ai thèm dại dột lựa chọn thế gian phù phiếm nhất thời, nếu có một chút khôn ngoan?
Chiến đấu
Tuy nhiên chiếm hữu Nước Trời không hề dễ dàng như mua tấm vé xem trận chung kết bóng đá thế giới vừa qua tại Brasil. Cần có chí khí, nghị lực, can đảm, miệt mài chiến đấu mới chiếm giữ nổi. Chính Đức Giêsu đã chắc nịch khẳng định: “Nước Thiên Chúa phải đương đầu với sức mạnh. Ai mạnh sức thì chiếm được.” (Mt 11, 12).
Thánh Phaolô đã minh chứng qua kinh nghiệm dấn thân vào Nước Trời: “Tôi đã đấu trong cuộc thi đấu cao đẹp, đã chạy hết chặng đường, đã giữ vững niềm tin. Giờ đây tôi chỉ còn đợi vòng hoa dành cho người công chính; Chúa là vị Thẩm Phán chí công sẽ trao phần thưởng đó cho tôi trong Ngày ấy, và không phải chỉ cho tôi, nhưng còn cho tất cả những ai hết tình mong đợi Người xuất hiện.” (2 Tm 4, 7-8)
Có lẽ cuộc chiến cam go và dai dẳng nhất là chiến đấu với chính bản thân, lực cản mạnh bạo và nguy hiểm nhất cho ai muốn chiếm hữu Nước Trời. Vì vậy, bỏ mình là điều kiện tiên quyết chiếm hữu Nước Trời, tiếp đến can trường chấp nhận mọi thách đố khó khăn: ”Ai muốn theo Ta, phải từ bỏ mình, vác thập giá mình hằng ngày mà theo.”(Lc 9, 23)
Trung kiên
Để chiếm hữu được Nước Trời, Kitô hữu còn phải không ngớt hăng say chiến đấu liên tục, trường kỳ với ba thù hàng ngày, hàng giờ, hàng phút giây, không thể ngưng nghỉ, thỏa hiệp, nên Kitô hữu cần luôn tỉnh thức như năm cô phù dâu khôn ngoan, như người tôi tớ trung thành, thức khuya sẵn sàng và chu đáo đón chờ chủ về. “Vì danh Thầy, anh em sẽ bị mọi người thù ghét. Nhưng kẻ nào bền chí đến cùng, kẻ ấy sẽ được cứu thoát.” (Mt 10, 22)
Thánh Phaolô đã khuyên nhủ tín hữu thành Côrinhtô dù chịu thử thách, nguy nan, cứ nhất mực kiên trì, trung thành với Nước Chúa, với Ơn Gọi: “Bởi vậy, anh em thân mến, anh em hãy kiên tâm bền chí, và càng ngày càng tích cực tham gia vào công việc của Chúa, vì biết rằng: Trong Chúa, sự khó nhọc của anh em sẽ không trở nên vô ích.” (1 Cr 15, 58)
Thánh nhân còn diễn giải minh bạch hơn nữa về sự bền vững, trung thành với kho báu Nước Trời. “Chúng ta còn tự hào khi gặp gian truân, vì biết rằng: Ai gặp gian truân thì quen chịu đựng; ai quen chịu đựng thì được kể là người trung kiên; ai được công nhận là trung kiên, thì có quyền trông cậy. Trông cậy như thế, chúng ta sẽ không phải thất vọng, vì Thiên Chúa đã đổ tình yêu của Người vào lòng chúng ta, nhờ Thánh Thần mà Người ban cho chúng ta.” (Rm 5, 3-5)
“Giữa những thử thách, con hãy nghĩ gian khổ sánh sao được với Nước Thiên Đàng. Đó là phương pháp của Chúa: “Phước cho ai khó nghèo, ai khóc lóc, ai chịu bắt bớ… Vì Nước Thiên Đàng là của mình vậy.” (Đường Hy Vọng, số 695)
Lạy Chúa Giêsu xin ban Đức Chúa Thánh Thần soi sáng chúng con biết khôn ngoan, để lắng nghe Lời Chúa, biệt phân chánh tà và biết can đảm chọn lựa, chiếm hữu Nước Trời.
Lạy Mẹ Maria, xưa Mẹ đã khôn ngoan và can đảm “Xin Vâng,” để đón nhận Nước Trời, Đức Giêsu vào lòng Mẹ, nay xin Mẹ cầu bầu và phù hộ chúng con luôn mãi đón Con Mẹ trong đời. Amen.
54. Kho tàng Ơn Cứu Độ - Lm. Quốc Toản, CRM
"Nước trời giống như kho tàng chôn giấu trong ruộng, người kia tìm được..." Đây là một hình ảnh rất cụ thể và là một câu chuyện rất quen thuộc với mọi người, nhưng Chúa Giêsu đã đổi ngược thứ tự để dậy chúng ta một bài học về Nước Trời. Chúa Giêsu thường có những tư tưởng đối ngược với lối suy nghĩ thông thường của loài người.
Những câu chuyện về kho tàng là một hình thức văn chương rất thông dụng trong văn hoá thời đó cũng như trong mọi văn hoá. Khi nhắc đến ai cũng hiểu. Mặc dầu nhiều người kể nhưng cốt chuyện vẫn giống nhau. Chẳng hạn, một người mua thửa ruộng và cày cấy. Cày cuốc chạm phải vật gì cứng, và từ lòng đất hiện ra một kho tàng. Người ấy trở nên giầu có. Cốt chuyện là thế nhưng khi kể tùy người kể thêm bớt cho câu chuyện thêm phần hấp dẫn. Thí dụ, anh chị nọ mua một lô đất để xây cất một căn nhà. Trong khi bạt đất làm nhà thì khám phá ra ở dưới lòng đất có mỏ dầu. Anh chị ký hợp đồng với hãng dầu và hằng tháng lãnh tiền xài.
Trong bài Tin Mừng hôm nay Chúa Giêsu đã đảo ngược thứ tự của mẩu chuyện về kho tàng, "Nước trời giống như kho tàng chôn giấu trong ruộng, người kia tìm được, vội chôn vùi xuống, vui mừng trở về bán tất cả những gì anh có mà mua thửa ruộng ấy." Xét theo thứ tự thông thường của mọi câu chuyện kho tàng thì anh ta phải mua thửa ruộng trước. Nhưng Chúa Giêsu nói là trước hết anh ta tìm được kho tàng; rồi anh ta mới mua thửa ruộng.
Một trong những điều khó hiểu trong cuộc sống đức tin Kitô giáo là: cuộc sống đức tin không chỉ đơn giản theo lối suy nghĩ của loài người. Chúa không theo luật thông thường của loài người. Chúa đảo lộn trật tự tự nhiên. Chúa yêu trước. Chúa trao ban trước. Người bình thường không thể làm như thế. Ta phải yêu người đáng yêu, thưởng người đáng thưởng, và tha thứ người thống hối ăn năn. Vì thế mà nhiều người không thể hiểu được Chúa Giêsu. Ngài đảo ngược thứ tự nên nhiều người không thể hiểu được rằng ơn thánh đến với chúng ta cách bất ngờ, ngay cả trong những lúc chúng ta không đáng nhận.
Có những người quan niệm rằng làm việc lành phúc đức để chiếm được Ơn Cứu Độ. Quan niệm như thế là lầm, vì Ơn Cứu Độ đã được Chúa Kitô mua chuộc cho toàn thể nhân loại khi Ngài chết trên thập giá. Mỗi người chúng ta chỉ cần mở rộng tâm hồn để lãnh nhận ơn cao cả đó bằng lòng tin vào Chúa Kitô và Tin Mừng của Ngài. Thánh Phaolô xác quyết: "Chính do ân sủng và nhờ lòng tin mà anh em được cứu độ: đây không phải bởi sức anh em, mà là một ân huệ của Thiên Chúa; cũng không phải bởi việc anh em làm, để không có ai có thể vênh vang tự đắc" (Ep 2:8-9). Nếu như vậy không cần làm việc? Không phải thế! Bởi vì đức tin chân chính cần phải được biểu lộ, chứng tỏ bằng việc làm như lời thánh Giacôbê: "Ai bảo mình có đức tin mà không hành động theo đức tin, thì nào có ích lợi gì? Đức tin không có hành động thì quả là đức tin chết" (Gc 2:14,17).
Điều bài Tin Mừng muốn nhắc nhở là món quà quí giá nhất, "Ơn Cứu Độ," là do Chúa ban nhưng không chứ không phải do ta chiếm đoạt được. Bổn phận của ta là phải mở rộng tâm hồn tin kính và biết ơn để đón nhận. Để tỏ ra là một người biết ơn ta cần noi gương người nông phu trong bài Tin Mừng là tìm cho được kho tàng và cố gắng bán hết gia tài để mua cho được thửa ruộng. Chúng ta cố sống xứng đáng với ơn Chúa ban. Chúng ta đón nhận ơn Chúa và tỏ mình là người biết ơn bằng việc thi hành giới răn Yêu Thương Chúa truyền dậy: yêu Chúa trên hết mọi sự và yêu người như chính mình...Yêu như Chúa đã yêu!
Kho tàng Nước trời được chôn giấu trong thửa ruộng trần gian, hãy bán mọi sự để mua lấy... chứ đừng đi mua thửa ruộng trước rồi mới hy vọng sẽ tìm được kho tàng. Xin Chúa cho chúng ta ý thức được rằng Ơn Cứu Độ Chúa đã ban cho nhưng không và chúng ta cần sống theo giới răn Chúa để tỏ ra chúng ta là những người tin yêu và biết ơn thật sự.
55. Kho tàng
Sau khi dùng những dụ ngôn nói về Nước Trời, Chúa Giêsu hỏi dân chúng: “Các ngươi có hiểu những điều đó không?” Ngài muốn chúng ta hiểu điều gì?
1. Chúa Giêsu nói về kho tàng và viên ngọc mà người cày ruộng và buôn ngọc dám bán tất cả những gì họ có để mua lấy nó. Bởi đó là giá trị tối hậu mang lại hạnh phúc và ý nghĩa cho cuộc đời họ. Đó là điều làm cho họ hân hoan vui sướng, dám đánh đổi tất cả mọi sự trên trần gian để có nó.
Có một tu sĩ nổi tiếng là khôn ngoan đi đến một làng quê và ngồi nghỉ qua đêm dưới một gốc cây. Một người dân làng đi qua thấy ngài bèn hỏi: “Hòn đá! Hòn đá! Xin ngài hãy cho tôi hòn đá quý!” “Hòn đá gì?” tu sĩ hỏi. “Đêm hôm qua Thiên Chúa đã hiện ra với tôi trong giấc mơ”, ông dân làng nói, “Và bảo với tôi rằng nếu tôi đi ra ngoài làng vào lúc ban tối, tôi sẽ gặp một vị khôn ngoan cho tôi một hòn đá quý. Nó sẽ làm cho tôi giầu có vĩnh viễn”. Vị tu sĩ lục lọi trong túi sách, lấy ra một hòn đá. “Có lẽ ông muốn hòn đá này phải không?” vừa hỏi ngài vừa đưa cho ông dân làng hòn đá, “Tôi đã thấy nó trên lối đi vào rừng cách đây mấy ngày. Ông có thể cầm lấy nó đi”. Người đàn ông ngạc nhiên nhìn hòn đá. Đó là cục kim cương. Có lẽ là cục kim cương lớn nhất trên thế giới, vì nó to bằng cái đầu người. Ông ôm lấy cục kim cương và bước đi. Suốt đêm hôm ấy, ông lăn lộn trên giường, không cách nào ngủ được. Ngày hôm sau, ngay lúc tảng sáng, ông đi ra đánh thức vị tu sĩ đang ngủ dưới gốc cây thức dậy và nói, “Xin trả lại cho ngài cục kim cương này, tôi muốn xin ngài cái điều đã làm cho ngài có thể cho đi cục kim cương này một cách dễ dàng”.
Điều gì là giá trị nhất mang lại nguồn vui trong cuộc sống của chúng ta? Nếu bạn phải vứt bỏ tất cả mọi sự trên đời, cái gì khó nhất cho bạn phải khước từ: gia đình, sức khỏe, nghề nghiệp, hay của cải? Cái mà bạn không thể sống mà không có đó sẽ rất khác nhau đối với từng người, và sự chọn lựa cái giá trị tối thượng của người này xem ra lại rất phi lý đối với người khác!
2. Đức tin là món quà được ban nhưng không của Thiên Chúa, nhưng cũng có thể là kết quả của sự kiếm tìm thao thức lâu dài của con người. Có người may mắn giống như anh nông dân cày ruộng, họ tìm thấy và đón nhận đức tin một cách dễ dàng ngay những biến cố hằng ngày của cuộc sống. Có người lại giống như anh buôn ngọc, phải vất vả, lao nhọc, và trăn trở cả đời trên cuộc hành trình trí thức và tinh thần mới gặp gỡ được đức tin. Lại có người đã được mời gọi đến với đức tin rồi, nhưng những thiệt thòi, khó khăn và thử thách do chính đức tin gây ra lại làm họ bị mất đức tin!
Trong cuốn tiểu thuyết The Pearl, John Steinbeck đã viết lại nội dung của dụ ngôn viên ngọc quý qua câu chuyện kể về cuộc đời của Kino, một người Mễ Tây Cơ nghèo khổ làm nghề thợ lặn kiếm tìm ngọc trai dưới biển để nuôi vợ con sống qua ngày. Rồi bỗng một ngày anh tìm được viên ngọc sáng ngời tên là “Viên ngọc của thế giới”. Thoạt tiên, anh rất phấn khởi, nhưng sau đó anh bị bao vây bởi những kẻ buôn bán ngọc trai bất lương, và những người hàng xóm ghen tức. Ngay cả đến bác sĩ cũng đòi trao đổi việc chữa trị cho đứa con của anh bị bọ cạp cắn để chiếm lấy viên ngọc. Sau hàng loạt những tai ương xảy ra, Kino đã ra biển và ném viên ngọc quý giá trở về đáy biển. Có những điều đắt giá tới độ phải trả bằng giá máu của cuộc sống.
3. Sau khi đã nhận ra kho tàng, cả anh thợ cày ruộng lẫn người buôn ngọc đều đã biết cái gì là quan trọng, họ phải chọn lựa và đi đến một quyết định. Là một Kitô hữu, môn đệ của Chúa Giêsu, chúng ta tìm kiếm cái gì? Chúa Giêsu luôn kêu gọi chúng ta phải biết chọn lựa giữa những cám dỗ mời mọc của trần thế: “Vì thế, anh em đừng lo lắng tự hỏi: ta sẽ ăn gì, uống gì, hay mặc gì đây? Tất cả những thứ đó dân ngoại vẫn tìm kiếm… Trước hết hãy tìm kiếm Nước Thiên Chúa và đức công chính của Người, còn tất cả những thứ kia, Người sẽ thêm cho.
Vào thế kỷ thứ 18, một người Ý tên là Alessandra Mazoni, đã viết một cuốn sách nghiên cứu về những điều kiện xã hội của dân chúng sống trong vùng Lombardy, phía bắc nước Ý ở thế kỷ thứ 17 như sau:
“Bao lâu còn sống trên trần gian, con người ta giống như một người bệnh nằm trên một cái giường, dù ít hay nhiều gì cũng đều không cảm thấy thoải mái, đang khi nhìn sang những cái giường khác có vẻ đẹp đẽ, và êm ái với những mơ tưởng rằng ắt hẳn hắn sẽ thoải mái hơn nếu nằm nghỉ trên những cái giường đó. Rồi hắn đồng ý trao đổi cái giường đang nằm; nhưng khi đặt lưng xuống giường khác hắn lại lo sợ, trước khi bắt đầu nằm, hắn đè xuống thật sâu, cảm thấy chỗ này có một điểm nhọn đâm vào mình hắn, chỗ kia có một cục u lớn quá cứng. Tóm lại, chúng ta tiến đến cùng một câu chuyện kể đi kể lại. Và vì lý do này… chúng ta nên nhắm vào việc hành động tốt hơn là sống ở đâu tốt…
Sách Giáo lý Công giáo cũng đã khuyên dạy chúng ta rằng: Chúa Giêsu kêu gọi mọi người vào Nước Trời qua những bài dụ ngôn của Ngài, nét đặc trưng của việc giảng dạy của Ngài. Qua các dụ ngôn này, Ngài mời người ta tới dự tiệc của Nước Trời, nhưng Ngài cũng đòi hỏi người ta một sự chọn lựa triệt để: để được Nước Trời, người ta phải cho tất cả, và lời nói không đủ, còn cần phải có những hành vi”.
56. Khôn ngoan: Kho tàng và ngọc quý
(Suy niệm của Lm. Louis M. Nhiên, CRM)
Hai anh em sống chung với nhau, người anh khôn, người em hơi khờ. Một hôm, người em nói: “Anh hướng dẫn làm sao để em khôn hơn một chút đi?” Người anh đồng ý và tuần đó ăn cá, người anh chọn chỗ ngon ăn để lại cho người em toàn xương là xương cùng với đuôi cá. Cuối tuần, chịu không nổi, người em bảo: “Anh khôn quá, anh để cho em phải ăn toàn xương là xương không à.” Người anh mỉm cười đáp: “Đấy em khôn ra rồi đó.”
Khôn ngoan là điều cần thiết trong cuộc sống. Chính vì thế mà Vua Salômôn trong bài đọc thứ nhất đã không xin điều gì khác, mà chỉ xin cho được khôn ngoan.
Khôn có nhiều loại: khôn khéo, khôn lanh, khôn ranh, khôn vặt, khôn lỏi, khôn ngoan...
Thế nào là người khôn ngoan? Có nhiều nhận định khác nhau: Người khôn ngoan là người biết khi nào mình nên học hỏi ở người khác, hay là người luôn tự giác là mình hãy còn nhiều điều cần thăng tiến, hoặc là biết mình đang ở đâu, biết mình đang làm gì, biết mình cần gì và biết mình phải làm gì...
Cha Carôlô trong cuốn Sợi Chỉ Đỏ, Năm A đã giải thích: "Khôn ngoan là nhận biết cái gì là đúng, cái gì là sai, cái gì chính cái gì là phụ, cái gì là quan trọng cái gì là thứ yếu, cái gì là bên vững cái gì là chóng qua." (tr. 404).
Bài Tin Mừng hôm nay cho chúng ta thấy hai người khôn ngoan: Người thứ nhất tìm được kho tàng chôn giấu trong ruộng, anh chôn vùi xuống, vui mừng trở về bán tất cả những gì anh có để mua thửa ruộng đó. Người thứ hai tìm được viên ngọc quý, anh bán mọi của cải để mua viên ngọc quý đó.
Điểm chúng ta cần để ý là cả hai đều biết giá trị của kho tàng hay viên ngọc quý, đến nỗi bán tất cả gia tài để mua được kho tàng và viên ngọc quý. Điều chúng ta thắc mắc là phải chăng khi vừa mới được sinh ra họ đã khôn ngoan biết được giá trị của kho tàng và viên ngọc quý? Hay phải chăng chỉ qua nhiều thời gian quan sát, học hỏi vất vả, họ mới có được đủ kiến thức cần thiết để phân biệt được giá trị của viên ngọc quý báu hay kho tàng ít nhiều giá trị? “Những kẻ nên khôn đều có dại. Làm người có dại mới nên khôn.” “Ai chiến thắng mà không hề chiến bại. Ai nên khôn mà chẳng dại đôi lần?... Một lần ngã là một lần bớt dại. Để thêm khôn một chút nữa trong người.”
Điểm thứ hai là nhận thức hiểu biết giá trị sự vật chưa đủ, còn phải sẵn lòng hy sinh trả giá. Cả hai người khôn ngoan sau khi đã nhận thức được giá trị của kho tàng và viên ngọc quý đã sẵn lòng bán tất cả những gì mình có, để có được kho tàng và viên ngọc quý. Không phải bỗng dưng mà các lực sĩ có được huy chương vàng hay huy chương bạc ở Thế Vận Hội. Sau khi nghe nghệ sĩ dương cầm trình diễn, một bà bảo: “Tôi sẵn lòng hy sinh tất cả để có thể trình diễn được như ông.” Nhà nghệ sĩ trả lời: “Tôi đánh cuộc là bà sẽ chẳng dám dành ra 5 phút mỗi ngày.” Một người khác nói với một nhạc sĩ: “Tôi sẽ hiến cả cuộc sống của tôi nếu tôi có thể chơi được như ông đã vừa trình diễn.” Nhạc sĩ trả lời: “Đó chính là cái giá mà tôi phải trả: Cả cuộc đời tôi.”
Chúa Giêsu mời gọi suy nghĩ về Nước Trời. Phải chăng chúng ta đã khôn ngoan hiểu được giá trị cao quí của Nước Trời và sẵn lòng hy sinh tất cả để có được như hai người khôn ngoan đã hiểu được giá trị của kho tàng cũng như viên ngọc quý và sẵn sàng bán hết tài sản của mình để mua cho được?
Chuyện kể rằng có một bà đi du lịch bên Pháp với những người bạn, bà chưa bao giờ thấy một vòng đeo cổ nào xinh đẹp như thế, nên gửi điện tín (telegram) cho ông chồng: “Tôi thấy một vòng đeo cổ thật xinh đẹp giá chỉ có 75 ngàn đô la. Ông nghĩ sao?” Ông chồng gửi điện tín lại: “No, price too high.” (Không, giá quá cao). Ông chồng ngạc nhiên khi thấy bà vợ trở về với vòng đeo cổ 75 ngàn đô, liền tức giận hỏi: “Bộ bà không nhận được điện tín của tôi sao?” Bà vợ nói: “Tôi đã nhận được, và sung sướng giữ lại điện tín đó. Đây ông xem đi nào.” Ông chồng xem lại điện tín thấy thiếu dấu phẩy: “No price too high.” (Không có gì là quá mắc quá cao).
Không có gì là quá mắc quá cao với Nước Trời, nhưng phải chăng chúng ta sẵn lòng trả giá đắt? Sau cùng, hai người khôn ngoan vui mừng với những gì họ tìm thấy. Chúng ta cũng vui mừng khi nhận biết kho tàng Nước Trời, nhận ơn Đức Tin, nhận biết Chúa Giêsu là Đấng Cứu chuộc? Nếu Chúa Giêsu đã chết đã sống lại để đem đến niềm vui niềm hy vọng cho con người, thế mà tại sao còn có những người vẫn sống cuộc sống đầy ảm đạm u sầu? Đức Thánh Cha Phanxicô nhắc bảo: “Có những Kitô hữu mà cuộc sống của họ dường như là Mùa Chay không có Phục Sinh.” (There are Christians whose lives seem like Lent without Easter.)
Một trong những viên đá thuộc hàng quý hiếm bậc nhất, viên kim cương màu xanh này được vinh danh là đá quý đắt nhất thế giới vào năm 2007. Nặng 6,04 carat, viên kim cương được bán với giá 7,98 triệu USD, tương đương 1,32 triệu USD mỗi carat tại nhà đấu giá Sotheby Hong Kong.
Các Thánh Tử Đạo Việt Nam, cha ông chúng ta, không những chỉ bỏ hết mọi sự mà còn dâng hiến cả chính con người các ngài để mua lấy kho tàng nước trời. Các ngài là những người dại hay là những người khôn? Chúng ta nghĩ thế nào và đã đang đầu tư cuộc sống mình ra sao?
Các tin khác
.: GIẢNG LỄ MÌNH MÁU THÁNH (21/06/2025) .: CẦN SỰ HIỆP THÔNG HUYNH ĐỆ KHI THAM DỰ TIỆC THÁNH (21/06/2025) .: ĐỨC GIÊSU BẺ BÁNH (21/06/2025) .: HOÁ BÁNH RA NHIỀU HAY BẺ BÁNH (21/06/2025) .: BÍ TÍCH THÁNH THỂ - DẤU CHỈ TÌNH YÊU (21/06/2025) .: TRAO BAN CHÍNH MÌNH (21/06/2025) .: TÌNH YÊU HY SINH TRAO BAN CHÍNH MÌNH (21/06/2025) .: THÁNH THỂ, NGUỒN MẠCH LÒNG THƯƠNG XÓT (21/06/2025) .: LƯƠNG THỰC BAN SỰ SỐNG (21/06/2025) .: BỮA TIỆC THẦN THIÊNG (21/06/2025) .: MÌNH MÁU THÁNH (21/06/2025) .: ĐỂ TƯỞNG NHỚ ĐẾN THẦY (21/06/2025) .: Ý NGHĨA CỦA BÁNH VÀ RƯỢU TRONG BÍ TÍCH THÁNH THỂ (21/06/2025) .: TRAO BAN CHO NGƯỜI (21/06/2025) .: CHÚC TỤNG BẺ RA VÀ TRAO BAN (21/06/2025)
Mục lục Lưu trữ
- Văn Kiện Giáo Hội
- Giáo Hội Công Giáo VN
- Tin Ngắn Giáo Hội
- Tài Liệu Nghiên Cứu
- Tủ Sách Giáo Lý
- Phụng Vụ
- Mục Vụ
- Truyền Giáo
- Suy Niệm Lời Chúa
- Lời Sống
- Gợi Ý Giảng Lễ
- Hạnh Các Thánh
- Sống Đạo Giữa Đời
-
Cầu Nguyện & Suy Niệm
- Cầu Nguyện
- Suy Niệm
- Cầu Nguyện Là Gì?
- Cầu Nguyện Từ Mọi Sự Vật
- Suy Niệm Đời Chúa
- Mỗi Ngày Năm Phút Suy Niệm, (Mùa Vọng -> CNTN) - Năm A
- Năm Phút Suy Niệm, Năm A - Mùa Chay
- Năm Phút Suy Niệm, Năm A - Mùa Phục Sinh
- Mỗi Ngày Năm Phút Suy Niệm - Mùa Chay, C
- Năm Phút Suy Niệm Lời Chúa - Tuần Thánh - Phục Sinh, C
- Năm Phút Suy Niệm Lời Chúa Mỗi Tuần Thường Niên C
- Năm Phút Suy Niệm, Năm B (2011-12)
- Năm Phút Suy Niệm, Năm C (2012-13)
- Năm Phút Suy Niệm, Năm A (2013-14)
- Cầu Nguyện Chung
- Suy Tư Và Thư Giãn
- Thánh Ca Việt Nam
- Phúc Âm Nhật Ký
- Thơ
- Electronic Books (Ebooks)
- Vatican
- Liên HĐGM Á châu
- Đài Phát thanh Chân lý Á châu - Chương trình Việt ngữ
- Giáo phận Bà Rịa
- Giáo phận Ban Mê Thuột
- Giáo phận Bắc Ninh
- Giáo phận Bùi Chu
- Giáo phận Cần Thơ
- Giáo phận Đà Lạt
- Giáo phận Đà Nẵng
- Tổng Giáo phận Hà Nội
- Giáo phận Hải Phòng
- Tổng Giáo phận Huế
- Giáo phận Hưng Hóa
- Giáo phận Kon Tum
- Giáo phận Lạng Sơn
- Giáo phận Long Xuyên
- Giáo phận Mỹ Tho
- Giáo phận Nha Trang
- Giáo phận Phan Thiết
- Giáo phận Phát Diệm
- Giáo phận Phú Cường
- Giáo phận Qui Nhơn
- Giáo phận Thái Bình
- Giáo phận Thanh Hóa
- Tổng Giáo phận TP HCM
- Giáo phận Vinh
- Giáo phận Vĩnh Long
- Giáo phận Xuân Lộc
- Ủy ban BAXH-Caritas Việt Nam
- Ủy ban Công lý và Hòa bình
- Ủy ban Giáo dục Công giáo
- Ủy ban Giáo lý Đức tin
- Ủy ban Kinh Thánh
- Ủy ban Mục vụ Di dân
- Ủy ban Mục vụ Gia đình
- Ủy ban Nghệ Thuật Thánh
- Liên hiệp Bề trên Thượng cấp Việt Nam