Hình thành - Phát triển
Sinh hoạt giáo xứ
Tìm hiểu giáo lý
Xã hội
Đang online: 60
Tổng truy cập: 1453490
ĐỨC TIN MẠNH MẼ, KHIÊM TỐN THẲM SÂU
ĐỨC TIN MẠNH MẼ, KHIÊM TỐN THẲM SÂU- Lm. Giuse Đinh Tất Quý
“Ông đừng sợ, chỉ cần tin thôi.”(Mc 5,36)
Bài Tin Mừng hôm nay thuật lại hai phép lạ Chúa Giêsu làm:
Một cho con gái ông Giarô sống lại.
Và một Chúa làm cho một người đàn bà đáng thương bị bệnh loạn huyết suốt 12 năm được khỏi.
- Ông Giarô là một người giầu có, có địa vị, có thế lực trong xã hội. Con gái của ông ở trong một tình trạng hết sức nguy hiểm có thể đưa đến tử vong.
Trái lại người đàn bà thì rất nghèo, chẳng có địa vị gì trong xã hội. Thậm chí còn bị xã hội coi khinh. Bà bị bệnh tật. Cơn bệnh đã kéo dài suốt 12 năm. Suốt 12 năm trời như thế, bao nhiêu tiền bạc bà đã dốc cả ra để chạy chữa những bệnh tật vẫn còn nguyên đó. Thật là một hoàn cảnh rất đáng thương.
- Tâm trạng của hai người gống nhau:
Cảm thấy mình hoàn toàn bất lực trước hiện trạng của mình. Với ông Giairô thì đứa con ông sắp chết. Với người đàn bà thì tiền bạc đã cạn kiệt mà kết quả thì chưa thấy gì, không những thế bệnh tình có vẻ còn nặng thêm.
- Cả hai đều có chung một niềm hy vọng: Hy vọng được Chúa cứu.
– Ông Giairô: Đứa con tối sắp chết, xin Thầy đến cứu nó.
– Người đàn bà nghĩ ở trong lòng: Nếu tôi được động đến áo của Người.
- Cách thức họ đến với Chúa có hơi khác nhau:
– Với ông Giairô: Ông đến một cách công khai trước mặt mọi người.
– Còn người đàn bà thì đến một cách bí mật kín đáo, không muốn cho ai biết.
- Kết quả: Rất phấn khởi, ngoài sự tưởng tượng.
– Với con ông Giairô: được Chúa cho sống lại.
– Với người đàn bà: được hoàn toàn khỏi bệnh.
- BÀI HỌC
- Như vậy qua những sự việc bài Tin Mừng hôm nay ghi lại, thử hỏi Chúa muốn gì nơi chúng ta? Thưa tôi tưởng Chúa muốn:
* Trước hết là phải có một đức tin mạnh mẽ.
Đức tin là một yếu tố rất cần thiết để Chúa thực hiện những việc lạ lùng cho chúng ta. Nhưng đức tin chỉ có khi chúng ta hoàn toàn biết ký thác cuộc đời của chúng ta cho Chúa.
Khi quân đội Nga tiến vào thủ đô Budapest nước Hungary để trấn áp một cuộc bạo động, có một viên sĩ quan trẻ hung hăng trong tư thế một kẻ chiến thăng, đã tìm đến nhà một vị mục sư.
Bước vào phòng, đóng xập cửa lại, anh ta chỉ lên cây thánh giá treo trên tường và bảo ông mục sư:
– Này, ông có biết không, cái đó là một sự dối trá, mê hoặc dân nghèo để bọn người giàu có thể kìm hãm họ trong sự ngu dốt. Bây giờ chỉ có ông và tôi ông hãy thú nhận là không hề tin vào ông Giêsu nào đó là Con của Thiên Chúa.
Vị mục sư điềm tĩnh nhỏ nhẹ trả lời:
– Không thể được, tôi thật sự tin vào Người!
Viên sĩ quan rút súng ra và bảo:
– Ông đừng có đùa với tôi! Nếu ông không khẳng định đó là sự dốt trá, tôi sẽ nổ súng giết ông ngay!
Vị mục sư đứng thẳng người, nhìn sâu vào đôi mắt anh ta và dõng dạc trả lời:
– Tôi không thể nói khác được. Đức Giêsu thật sự là Con Thiên Chúa!
Thật không ngờ, nghe đến đây, viên sĩ quan buông tay để rơi khẩu súng xuống nền nhà, chạy lại ôm chầm lấy vị mục sư vừa khóc vừa nói :
– Xin lỗi ông, tôi chỉ muốn thử xem ông có trung thực hay không! Đúng thế, tôi cũng đã âm thầm lặng lẽ tin trong suốt nhiều năm qua như ông đã tin! Nhưng giờ đây, tôi đã khám phá ra rằng: Có ít nhất một người dám chết cho Đức Tin của mình, chính ông đã củng cố Đức Tin cho tôi!
Ông trưởng hội đường trong bài Tin Mừng hôm nay đã tin nhưng chưa đủ mạnh. Mặc dầu ông đã can đảm tìm đến với Chúa. Chúng ta biết hội đường Do thái vốn không ủng hộ Đức Giêsu, trái lại còn chống đối và tìm cách giết Người. Thế mà ông trưởng hội đường này vẫn đến cầu cứu Người, chứng tỏ lòng tin của ông đã mạnh. Chính Đức Giêsu đã bảo ông:”Chỉ cần tin thôi!”.
Còn người phụ nữ tuy sợ hãi nhưng cũng đã can đảm vượt qua những nỗi sợ hãi đó để đến với Chúa, sờ vào gấu áo Người. Đức Giêsu đã khen ngợi đức tin đó: “Lòng tin của con đã chữa con”.
* Thứ đến là phải có một lòng khiêm tốn thẳm sâu.
Người khiêm tốn là người biết sống với chân cái thật của mình. Mình có thế nào thì mình quyết sống như vậy.
Vào thời Minh Trị (1786-1912), Nam-in, một thiền sư Nhật, tiếp một giáo sư đại học đến hỏi về thiền.
Nam-in mời trà. Ông đã rót đầy tách của khách nhưng vẫn tiếp tục rót thêm!
Vị giáo sư ngồi nhìn nước trong tách tràn ra cho đến khi không kềm mình được nữa:
– Đầy quá rồi, xin đừng rót nữa.
– Giống như cái tách này. Nam-in nói ông cũng đầy ắp những quan niệm, những tư tương của ông, làm sao tôi có thể bày tỏ Thiền cho ông được, trừ phi ông cạn cái tách của ông trước?
Vâng! Phải khiêm tốn thì mới có thể thấy được tình trạng bất lực của mình để biết tìm đến Chúa.
Một hôm, hoàng tử gọi vào đền vua một người lái buôn chuyên nghề bán ngựa. Ông ta dẫn đến trước mặt hoàng tử hai con ngựa bạch đã được huấn luyện rất kỹ để hoàng tử kén chọn. Bề ngoài, hai con ngựa trông giống hệt nhau, nhưng người lái buôn lại đòi hai giá khác nhau, con này gấp đôi giá con kia. Hoàng tử liền gọi các quan cận thần đến mà bảo:
-Ta có thể tặng hai con ngựa này cho ai giải thích cho ta biết tại sao con ngựa này gấp đôi giá con ngựa kia?
Các quan cận thần đến gần hai con ngựa và quan sát thật kỹ càng, nhưng không một ai nhận ra có điều gì khác biệt. Thấy vậy, hoàng tử cho gọi hai người lính hầu cận đến và sai họ cưỡi trên hai con ngựa, hy vọng rằng các quan cận thần sẽ nhận ra giá trị của mỗi con. Sau mấy vòng phóng ngựa chung quanh sân, không ai trong các quan nhận ra sự khác biệt về giá trị của hai con ngựa. Cuối cùng, hoàng tử phải lên tiếng giải thích cho họ:
– Chắc các ngươi đã nhận ra rằng: trong khi ngựa chạy quanh sân, con ngựa thứ nhất không để lại dấu gì đằng sau, nó chạy cách nhẹ nhàng như bay. Trái lại con ngựa thứ hai để lại lớp bụi bay ngập trời. Chính vì lý do đó mà con ngựa thứ nhất có giá gấp đôi con ngựa thứ hai.
Chẳng cần phải dài lời, chúng ta cũng thấy được kết quả của lòng khiêm tốn đối với ông trưởng hội đường và người đàn bàn bệnh tật ngày hôm nay như thế nào. Chúng ta thấy sự khiêm tốn của hai người không những đã được biểu lộ qua sự nhận biết thân phận thiếu thốn, bất lực của bản thân, mà còn được diễn tả qua thái độ bên ngoài. Với ông trưởng hội đường Tin Mừng ghi: “Vừa thấy Đức Giêsu, ông sụp lạy dưới chân Người”. Còn với người đàn bà Tin Mừng cho biết: Sau khi bị phát giác, Người phụ nữ cũng đến phủ phục dưới chân Người và tỏ bày tất cả mọi sự. Chính thái độ khiêm tốn ấy đã được Chúa thương.
Hôm nay, chúng ta hãy noi gương ông trưởng hội đường và người phụ nữ bị bệnh băng huyết, đến với Chúa bằng một đức tin mãnh liệt và bằng sự khiêm tốn thẳm sâu. Với đức tin và sự khiêm tốn như thế, ta sẽ nhận được tình thương của Chúa. Chỉ cần một lần nếm cảm được tình yêu Chúa, được thấy ánh mắt nhân từ của Chúa, được lắng nghe những lời êm dịu, khích lệ của Chúa, chúng ta sẽ chẳng còn muốn làm gì khác hơn là đền đáp tình yêu thương của Người.
CHÚA NHẬT XIII THƯỜNG NIÊN- Năm B
ĐỪNG SỢ, HÃY VỮNG TIN- Lm. Phêrô Lê Văn Chính
Để đón nhận Nước Thiên Chúa và quyền năng chữa lành của Chúa Giêsu, người rao giảng và ban tặng Nước Thiên Chúa, chúng ta cần có thái độ nào ? Chúa nhật tuần này, chúng ta được mời gọi nhận thức quyền năng của Chúa Giêsu, Đấng thực thi nuớc Thiên Chúa qua việc người chữa lành cho con gái ông Giairô trưởng hội đường và người đàn bà bị bệnh loạn huyết đã mười hai năm. Cả hai người này, dù hoàn cảnh có khác nhau, đều biểu lộ một đức tin mạnh mẽ phi thường. Ông trưởng hội đường có đức tin mạnh mẽ xứng đáng vì đã can đảm đến với Chúa Giêsu để cầu xin cho con gái của ông đang lâm bệnh nặng gần chết, còn người đàn bà thì bị bệnh loạn huyết đã mười hai năm đã tin tưởng chạm vào áo của Chúa Giêsu. Thái độ đầy tin tưởng của ông Giairô diễn tả một đức tin mạnh mẽ, ông thẳng thắn đến trước Chúa Giêsu và phục lạy trình bày rõ tình trạng nguy kịch của con gái ông. Câu chuyện bị gián đoạn bởi người đàn bà bị bệnh loạn huyết tìm cách tiếp xúc với Chúa Giêsu một cách kín đáo. Bà không đến trực tiếp xin Chúa Giêsu nhưng tin rằng mình chỉ cần chạm vào áo người, thì sẽ được khỏi bệnh. Và quả nhiên, bà đã được khỏi bệnh ngay lập tức. Phúc âm nhấn mạnh đến thái độ của Chúa Giêsu đối với bà. Người không để bà này được chữa lành cách vô danh, không ai biết, nhưng quay lại hỏi các môn đệ : ai đã chạm đến áo Ta. Bấy giờ, người đàn bà được chữa lành run sợ tiến đến và thú nhận mình đã chạm đến áo người và đã được chữa lành. Chúa Giêsu đã nói với bà lời an ủi khích lệ : « đức tin của con đã chữa con, hãy đi bằng an”. Lời nói an ủi của Chúa Giêsu khích lệ bà. Bà đã được chữa lành vì đã có lòng tin mạnh mẽ và bà hãy tiến bước trong đức tin này. Bà không còn là người vô danh hay bị loại trừ, nhưng ngược lại bà được nhắc nhớ đến như gương mẫu của một người có lòng tin và vì thế xứng đáng được chữa lành. Câu chuyện trở lại với tình huống của việc chữa lành cho con gái ông Giairô. Trên đường đi đến nhà ông Giairô thì những người nhà của ông đến báo con gái ông đã chết và đừng phiền thầy làm chi nữa. Những lời nói này biểu lộ thái độ thiếu lòng tin, nên Chúa Giêsu nói riêng với ông Giairô: hãy cứ vững lòng tin, đừng sợ. Đồng thời Chúa Giêsu chỉ đem theo ba môn đệ thân tín đi với người là Phêrô, Giacôbê và Gioan. Khi đến nhà, Chúa Giêsu nhận thấy những người nhà của ông Giairô khóc lóc thảm thiết, nên người đã nói những lời trấn an mọi người : “sao lại khóc ồn ào như thế, đứa bé không chết đâu, nó chỉ ngủ thôi”. Nhưng người ta đã chế diễu người. Chúa Giêsu lại nhận thấy những thái độ thiếu lòng tin nơi những người chung quanh, và người chỉ cho phép những người thân là vợ chồng ông Giairô và ba môn đệ thân tín vào phòng riêng. Và tin mừng đã thuật lại những lời của chính Chúa Giêsu bằng tiếng aram : “Talitha koumi”, hỡi em bé, Ta truyền cho em hãy chỗi dậy. Lập tức em bé đã chỗi dậy. Chúa Giêsu có sức mạnh thần linh truyền khiến cho người đã chết được chỗi dậy.
Hai câu chuyện chữa lành đi liền sau dụ ngôn về Nước Thiên Chúa là cách làm sáng tỏ sức mạnh quyền năng Nước Thiên Chúa được biểu lộ bởi chính Chúa Giêsu. Sức mạnh này được ban tặng cách niềm nở cho những ai có lòng tin. Người đàn bà bị bệnh loạn huyết không còn là người vô danh hay bị khai trừ nhưng đã được chữa lành và khen ngợi như gương mẫu của người có lòng tin. Ông Giairô cũng thế, tỏa sáng trong Tin mừng với lòng tin vững vàng và chân thành. Câu chuyện Tin mừng cũng cho thấy khía cạnh Chúa Giêsu đã đón tiếp ông chân tình, người không câu nệ, không xa cách, người đã mau mắn và nhẫn nại, dù bị nghi ngờ hay coi thường bởi những người nhà của ông Giairô, để đến nhà ông, nói với ông và với những người ở nhà ông những lời nói đơn sơ chân thành đầy khích lệ : hãy vững tin, đừng sợ. Hai câu chuyện chữa lành của Tin mừng này làm sáng lên nhiều câu chuyện chữa lành khác nữa trong cuộc đời Chúa Giêsu và sứ mạng cứu thế của người. Chúa Giêsu luôn chứng tỏ một thái độ sẵn sàng để chữa lành những bệnh hoạn tật nguyền của con người và chứng tỏ sức mạnh chiến thắng tội lỗi, bệnh tật và sự chết của người, ngay cả từ nơi người tuôn chảy những sức mạnh chữa lành cho người đàn bà chỉ chạm vào áo người cách kín đáo, hoặc con gái ông Giairô dù em đã chết bằng một lời truyền đơn giản nhưng hiệu quả. Sức mạnh cứu thế của người là như thế: người đi đến mọi nơi để gặp gỡ những người có lòng tin, người như muốn vi phạm cả lề luật khi đón tiếp mọi người không câu nệ, và muốn để cho sức mạnh của người đụng chạm đến những ai đang bị bệnh tật và tội lỗi giam cầm để lôi kéo họ đến với nguồn sức mạnh chữa lành của người. Bài đọc sách Khôn ngoan làm cho chúng ta suy nghĩ về mầu nhiệm của tội và sự chết làm cho thân phận của con người trở nên bi đát. Sách Khôn ngoan khẳng định cho chúng ta rõ Thiên Chúa tạo dựng mọi sự tốt đẹp, lành mạnh, tràn đầy sự sống và hạnh phúc. Thiên Chúa tạo dựng mọi sự để cho chúng hiện hữu ngay cả tạo dựng con người theo hình ảnh Thiên Chúa, tức là được tham dự vào sự sống và vinh quang của Thiên Chúa. Sách khôn ngoan cũng trả lời luôn câu hỏi về nguyên nhân của đau khổ và sự chết. Chính ma quỉ ác thần do bởi ghen tương mới tạo ra sự ác, và sự chết là hậu quả của tội khi con người sử dụng tự do của mình để chống lại thánh ý và lề luật của Thiên Chúa. Tội dẫn tới sự chết và con người đã phạm tội, bất tuân phục Thiên Chúa, nên con người phải nhận hậu quả của tội là sự chết. Mầu nhiệm của tội và sự chết cũng là mầu nhiệm khó hiểu đối với mỗi người. Thiên Chúa tôn trọng tự do của mỗi người đến độ dù con người có phạm tội chống lại ý muốn của Thiên Chúa để rồi nhận hậu quả là phải chết. Nhưng mặt khác, Thiên Chúa lại yêu thương và tha thứ cho con người ngay cả chấp nhận nhập thể làm người, gặp gỡ mỗi người chúng ta, và chịu chết cho mỗi người chúng ta để lôi kéo chúng ta ra khỏi tội và sự chết. Điều quan trọng là dù đã phạm tội và phải chết, chúng ta được mời gọi có thái độ tin tưởng vào người con Thiên Chúa là Chúa Giêsu và đón nhận lời của người, để cho lời của người chữa lành chúng ta từ bên trong và dẫn đưa chúng ta đến sự sống. Lời của người là lời ban tặng sự sống chân thật và lôi kéo chúng ta ra khỏi vực thẳm tội lỗi và sự chết.
CHÚA NHẬT XIII THƯỜNG NIÊN- Năm B
TIN THÌ ĐƯỢC CHỮA LÀNH VÀ ĐƯỢC SỐNG- Jos. Vinc. Ngọc Biển, SSP
Mang trong mình kiếp con người từ khi sinh ra đến lúc chết đi, ai cũng trải qua những giai đoạn như: sinh, bệnh, lão, tử. Tuy nhiên, trong 4 cái khổ ấy, đệ nhị khổ là thứ khổ dai dẳng nhất.
Khổ về mặt thể lý, con người đã cảm thấy ngán ngẩn. Nhưng cái khổ tâm lý, khổ tinh thần, người đối diện với nó sẽ cảm thấy day rứt khôn nguôi!
Hôm nay, Tin Mừng thuật lại hai phép lạ Đức Giêsu đã làm. Một phép lạ chữa lành bệnh tật. Một phép lạ cứu sống. Phép lạ chữa lành bệnh tật, Ngài đã chữa lành cả thể bệnh lẫn tâm bệnh. Phép lạ cứu sống, Ngài thể hiện uy quyền nhờ lòng tin của người kêu xin.
Qua mạc khải được gợi hứng từ chính bài Tin Mừng hôm nay, chúng ta cùng nhau tìm hiểu thêm những phép lạ khác Đức Giêsu đã làm để thấy được sứ mạng chính yếu của Đức Giêsu ngang qua những phép lạ ấy.
Thực thi phép lạ để cứu chuộc
Các sách Tin Mừng ghi lại Đức Giêsu đã làm rất nhiều phép lạ liên quan đến việc chữa lành, chẳng hạn như: chữa hai người bị quỷ ám (x. Mt 8, 29-34; Mc 5,1-20; Lc 8, 26-39); chữa nhạc mẫu ông Phêrô khỏi sốt (x. Mt 8, 14-15; Mc 1, 29-31; Lc 4, 38-39); chữa lành người bại liệt (x. Mt 9,1-8; Mc 2,1-12; Lc 5,17-26); chữa 10 người phong cùi được lành (x. Lc 17, 11-19); chữa hai người mù (x. Mt 9, 27-31); chữa người câm bị quỷ ám (x. Mt 9,32-34); chữa con gái người đàn bà Canaan cũng bị quỷ ám (x. Mt 15,21-28; Mc 7,24-30); chữa nhiều bệnh nhân tại bờ Biển Hồ Galilê (Mt 15,29-31); chữa rất nhiều người ốm đau và mắc đủ thứ bệnh cũng như loại trừ ma quỷ (x. Mt 8,16-17; Mc 1,32-34; Lc 4,40-41); và rồi ngay trước lúc bị bắt, Ngài đã chữa lành tai bị đứt của đầy tớ thầy thượng tế (x. Mt 26,47-55; Mc 14,43-49; Lc 22,47-51; Ga 18,3-11).
Qua một số phép lạ đã liệt kê ở trên, chúng ta thấy có điểm chung, đó là tin thì được lành và được sống.
Điều này cũng được Tin Mừng thánh Máccô ghi lại hôm nay thật rõ:
Phép lạ thứ nhất, Máccô kể lại giữa một đám người ô hợp, họ chen lấn, xô đẩy và à uôm. Vì thế, việc đụng chạm tới Đức Giêsu là chuyện bình thường. Tuy nhiên, có một cái đụng rất ấn tượng khiến Máccô không thể bỏ qua, bởi vì cái đụng này được Đức Giêsu để ý và nhắc tới. Ngài nói: “Ai đã đụng đến ta?”. Cái đụng ấy chính là cái đụng của một phụ nữ bị coi là ô uế suốt nhiều năm. Trong những năm ấy, người phụ nữ Dothái này đã phải tủi nhục, đắng cay và nhiều khi đặt ra cho mình những câu hỏi tại sao? Tại sao? Chính câu hỏi trong đầu và tâm khảm của chị phụ nữ này đã làm cho nàng không còn câu nệ vào luật lệ, bất chấp mọi thứ cấm cản và đã chạy thẳng tới nơi Đức Giêsu và đụng chạm vào Ngài.
12 năm mắc căn bệnh băng huyết. 12 năm đối diện với nhiều tủi nhục. 12 năm tìm thầy chạy thuốc. 12 năm bị cấm không được đụng chạm tới người khác. 12 năm không được đến đền thờ…. Càng đau khổ, tủi nhục bao nhiêu, người phụ nữ này lại càng tăng thêm lòng can đảm bấy nhiêu. Vì thế, bà ta đã quyết tâm và tin tưởng rằng: “Dầu tôi chỉ đụng vào áo Ngài, tôi sẽ được khỏi”. Bà tin thì bà được. Vì thế, Tức khắc, bà cảm thấy lành bệnh vì máu trong người đã cầm lại. Cái đụng của lòng tin đã cứu bà khỏi cả bệnh thể xác lẫn tinh thần.
Phép lạ thứ hai, thánh sử Máccô nhấn mạnh đến đức tin của người liên hệ và đề cao tinh thần liên đới giữ người cha và cô con gái xấu số. Từ một người trưởng Hội Đường, không quen biết gì đến Đức Giêsu, chỉ nghe người ta nói về Ngài. Từ một người giàu có và quyền thế trong dân, lẽ ra ông bám víu vào thế gian để đảm bảo cho con gái ông khỏi lưỡi hái tử thần. Tuy nhiên, những thứ vật chất và quyền hành trần thế đã không làm cho điều ông mong muốn được thành hiện thực, vì thế, ông đã can đảm, dốc hết lòng tin vào Đấng xa lạ chưa một lần gặp mà chỉ nghe đồn thổi về Ngài. Nhưng khi gặp, ông đã quỳ mọp dưới chân và năn nỉ Ngài đến chữa lành bệnh tật cho con gái ông.
Gặp được Đức Giêsu, ông giống như cá gặp nước, bởi vì từ lòng dạ xót thương, Đức Giêsu đã an ủi ông: “Đừng sợ, cứ tin“. Nói xong, Ngài đã đích thân tới tận nơi để an ủi những người còn sống: “Sao lại náo động và khóc lóc như vậy ? Đứa bé có chết đâu, nó ngủ đấy!” và ngay lập tức, Ngài tiến lại gần đứa trẻ và nói: “Này bé, Thầy truyền cho con: chỗi dậy đi !”
Hai phép lạ khởi đi từ lòng tin. Hai phép lạ kết tụ ở sự sống được trao ban.
Sự sống thể lý nơi người đàn bà mất dần bởi chứng loạn kinh tới 12 năm. Khi chữa lành, Đức Giêsu đã trả lại cho bà sự sống sung mãn thủa ban đầu.
Còn đứa trẻ con ông trưởng Hội Đường thì sự sống đã tắt, nhưng Đức Giêsu đã làm cho sự sống ấy được hồi sinh.
Như vậy, phép lạ có được là do lòng tin từ phía con người và do quyền năng của Thiên Chúa cũng như lòng xót thương của Ngài đúng như lời Kinh Thánh đã chép: “Không phải lá cây, chẳng phải thuốc đắp đã chữa họ lành, nhưng chính Lời Ngài chữa lành tất cả” (Kn 16,12).
Niềm hy vọng của chúng ta
Lược qua những phép lạ trong cuộc đời sứ vụ Đấng Cứu Thế, nhất là hai phép lạ được thánh Máccô nhắc tới trong bài Tin Mừng hôm nay đã đem lại cho chúng ta bài học quý giá, đó là:
Nếu sự giàu có, quyền hành của ông trưởng Hội Đường đã không thể tự cứu con của mình khỏi chết, hay sự bất lực không thể diễn tả nổi của người phụ nữ đã tìm thầy chạy thuốc suốt 12 năm, tốn biết bao tiền, mất biết bao công sức… đã dẫn đến một đức tin trưởng thành và can trường vào sự hiện diện của Đấng có thể cứu chữa cả xác và hồn.
Thì đức tin của mỗi chúng ta cũng vậy. Nhiều lúc, mỗi người cũng cảm thấy trống trải khi bám víu vào sự giàu có hay quyền cao chức trọng hoặc cậy vào những khả năng của con người mà phớt lờ Thiên Chúa, Vị Thầy Thuốc tuyệt hảo của cuộc sống để bám víu vào nỗ lực trần gian. Những lúc như thế, ấy là chúng ta đã bị phai nhạt đức tin và không xác tín vào Thiên Chúa nữa. Noi gương người đàn bà và ông trưởng Hội Đường, chúng ta hãy tin tưởng tuyệt đối vào quyền năng của Thiên Chúa, Ngài sẽ ra tay cứu chữa và trao ban cho chúng ta sự sống thần linh. Nói cách khác, bí quyết được chữa lành chính là đức tin. Chìa khóa này sẽ mở được cánh cửa của lòng thương xót Chúa để ta được đắm chìm trong ân sủng và chính sự sống thần linh của Thiên Chúa.
Khi tin tưởng vào Ngài, chúng ta sẽ nhận ra Chúa không thờ ơ trước lời kêu cầu đầy lòng tin của người bệnh và không ngừng quan phòng cho chúng ta: “Hãy xem chim trời: chúng không gieo, không gặt, không thu tích vào kho; thế mà Cha anh em trên trời vẫn nuôi chúng. […] Hãy ngắm xem hoa huệ ngoài đồng mọc lên thế nào mà rút ra bài học: chúng không làm lụng, không kéo sợi; thế mà, Thầy bảo cho anh em biết: ngay cả vua Salômôn, dù vinh hoa tột bậc, cũng không mặc đẹp bằng một bông hoa ấy.Vậy nếu hoa cỏ ngoài đồng, nay còn, mai đã quẳng vào lò, mà Thiên Chúa còn mặc đẹp cho như thế, thì huống hồ là anh em!” (x. Mt 6, 25-30).
Lạy Chúa Giêsu, xin Chúa giải thoát chúng con khỏi những căn bệnh thể lý đang dằn vặt thể xác chúng con, đồng thời, xin Chúa cũng chữa lành những căn bệnh tự kiêu, tự mãn, tự ti, tự phụ của chúng con, để thân xác và tâm hồn chúng con được lành mạnh. Amen.
Các tin khác
.: GIẢNG LỄ MÌNH MÁU THÁNH (21/06/2025) .: CẦN SỰ HIỆP THÔNG HUYNH ĐỆ KHI THAM DỰ TIỆC THÁNH (21/06/2025) .: ĐỨC GIÊSU BẺ BÁNH (21/06/2025) .: HOÁ BÁNH RA NHIỀU HAY BẺ BÁNH (21/06/2025) .: BÍ TÍCH THÁNH THỂ - DẤU CHỈ TÌNH YÊU (21/06/2025) .: TRAO BAN CHÍNH MÌNH (21/06/2025) .: TÌNH YÊU HY SINH TRAO BAN CHÍNH MÌNH (21/06/2025) .: THÁNH THỂ, NGUỒN MẠCH LÒNG THƯƠNG XÓT (21/06/2025) .: LƯƠNG THỰC BAN SỰ SỐNG (21/06/2025) .: BỮA TIỆC THẦN THIÊNG (21/06/2025) .: MÌNH MÁU THÁNH (21/06/2025) .: ĐỂ TƯỞNG NHỚ ĐẾN THẦY (21/06/2025) .: Ý NGHĨA CỦA BÁNH VÀ RƯỢU TRONG BÍ TÍCH THÁNH THỂ (21/06/2025) .: TRAO BAN CHO NGƯỜI (21/06/2025) .: CHÚC TỤNG BẺ RA VÀ TRAO BAN (21/06/2025)
Mục lục Lưu trữ
- Văn Kiện Giáo Hội
- Giáo Hội Công Giáo VN
- Tin Ngắn Giáo Hội
- Tài Liệu Nghiên Cứu
- Tủ Sách Giáo Lý
- Phụng Vụ
- Mục Vụ
- Truyền Giáo
- Suy Niệm Lời Chúa
- Lời Sống
- Gợi Ý Giảng Lễ
- Hạnh Các Thánh
- Sống Đạo Giữa Đời
-
Cầu Nguyện & Suy Niệm
- Cầu Nguyện
- Suy Niệm
- Cầu Nguyện Là Gì?
- Cầu Nguyện Từ Mọi Sự Vật
- Suy Niệm Đời Chúa
- Mỗi Ngày Năm Phút Suy Niệm, (Mùa Vọng -> CNTN) - Năm A
- Năm Phút Suy Niệm, Năm A - Mùa Chay
- Năm Phút Suy Niệm, Năm A - Mùa Phục Sinh
- Mỗi Ngày Năm Phút Suy Niệm - Mùa Chay, C
- Năm Phút Suy Niệm Lời Chúa - Tuần Thánh - Phục Sinh, C
- Năm Phút Suy Niệm Lời Chúa Mỗi Tuần Thường Niên C
- Năm Phút Suy Niệm, Năm B (2011-12)
- Năm Phút Suy Niệm, Năm C (2012-13)
- Năm Phút Suy Niệm, Năm A (2013-14)
- Cầu Nguyện Chung
- Suy Tư Và Thư Giãn
- Thánh Ca Việt Nam
- Phúc Âm Nhật Ký
- Thơ
- Electronic Books (Ebooks)
- Vatican
- Liên HĐGM Á châu
- Đài Phát thanh Chân lý Á châu - Chương trình Việt ngữ
- Giáo phận Bà Rịa
- Giáo phận Ban Mê Thuột
- Giáo phận Bắc Ninh
- Giáo phận Bùi Chu
- Giáo phận Cần Thơ
- Giáo phận Đà Lạt
- Giáo phận Đà Nẵng
- Tổng Giáo phận Hà Nội
- Giáo phận Hải Phòng
- Tổng Giáo phận Huế
- Giáo phận Hưng Hóa
- Giáo phận Kon Tum
- Giáo phận Lạng Sơn
- Giáo phận Long Xuyên
- Giáo phận Mỹ Tho
- Giáo phận Nha Trang
- Giáo phận Phan Thiết
- Giáo phận Phát Diệm
- Giáo phận Phú Cường
- Giáo phận Qui Nhơn
- Giáo phận Thái Bình
- Giáo phận Thanh Hóa
- Tổng Giáo phận TP HCM
- Giáo phận Vinh
- Giáo phận Vĩnh Long
- Giáo phận Xuân Lộc
- Ủy ban BAXH-Caritas Việt Nam
- Ủy ban Công lý và Hòa bình
- Ủy ban Giáo dục Công giáo
- Ủy ban Giáo lý Đức tin
- Ủy ban Kinh Thánh
- Ủy ban Mục vụ Di dân
- Ủy ban Mục vụ Gia đình
- Ủy ban Nghệ Thuật Thánh
- Liên hiệp Bề trên Thượng cấp Việt Nam