Flag Counter

Tìm hiểu giáo lý

Thống kê truy cập

Đang online: 71

Tổng truy cập: 1537694

LẠY CHA CHÚNG CON

LẠY CHA CHÚNG CON

 

(Suy niệm của ĐTGM. Giuse Ngô Quang Kiệt)

Các Tông đồ đã nhiều lần thấy Chúa Giêsu cầu nguyện. Có lẽ khi Người cầu nguyện, có một cái gì đó thật đẹp, thật huyền bí và cũng thật lôi cuốn toả ra. Vì thế, các Tông đồ xin Người dạy cách cầu nguyện. Và Người đã dạy các ông cầu nguyện bằng Kinh Lạy Cha. Kinh Lạy Cha mạc khải cho ta hai điều quan trọng.

1. Thiên Chúa là Cha chúng ta.

Có lẽ vì đã đọc thuộc lòng Kinh Lạy Cha một cách máy móc nên ít khi ta cảm nhận được hết ý nghĩa thâm sâu nằm trong từ ngữ “Cha”.

Một người bạn có đứa con đầu lòng tâm sự: “Lần đầu tiên khi nghe đứa con gọi “Ba ơi”, tôi bủn rủn cả tay chân. Một luồng điện cực mạnh chạy khắp thân thể. Tôi cảm thấy hạnh phúc vô cùng”. Quả thực, mối liên hệ Cha-Con là một mối liên hệ rất thâm sâu, huyền bí và thân thiết.

Gọi ai là Cha tức là nhận người ấy là ân nhân lớn nhất đời mình. Vì nhờ Cha, ta nhận được món quà tặng quí giá nhất đó là sự sống. Có những người cha không chỉ sinh con về mặt thể xác mà còn cho con một đời sống tinh thần. Đó là những người Cha có nhân cách lớn, kiên trì đúc nặn nên những đứa con có tâm hồn cao đẹp, có lý tưởng, có tư cách làm người.

Cha không chỉ là nguồn cội phát sinh nhưng còn là vòng tay nâng đỡ, là mái ấm chở che, là động lực thúc đẩy, là lý tưởng mời gọi. Nói tóm lại, từ ngữ “Cha” gợi lên cả một trời yêu thương vừa thân thiết vừa huyền nhiệm không bút nào tả xiết được.

Khi mạc khải cho biết Thiên Chúa là Cha, Chúa Giêsu đã đưa ra một hình ảnh về Thiên Chúa hoàn toàn khác với hình ảnh các vị thần của các tôn giáo khác. Không những Người cho ta thấy Thiên Chúa Cha yêu thương ta vô cùng, mà còn muốn ta đi vào tình nghĩa thâm sâu, tha thiết với Cha. Vì thế, Người đã dạy ta tiếng “Abba” là tiếng gọi “Ba ơi” rất thân thương của một đứa trẻ vừa nũng nịu, vừa tin tưởng, phó thác mọi sự trong tay Cha.

2. Mọi người là anh em

Trong Kinh Lạy Cha, Chúa Giêsu dạy ta cầu nguyện: Lạy Cha chúng con... Xin Cha cho chúng con... Chứ không dạy ta đọc: Lạy Cha của con... Xin Cha cho con... Nghĩa là tất cả mọi người có cùng một Cha. Mọi người đều thuộc về một gia đình Thiên Chúa. Là anh em nên phải có tình yêu thương đoàn kết, liên đới với nhau. Liên đới trong đời sống, liên đới trong cả lời cầu nguyện.

Một lần dâng lễ chung với những người bạn Mỹ, tôi đã hỏi họ trong giờ chia sẻ: Hằng ngày các bạn vẫn đọc Kinh Lạy Cha. Vậy khi đọc câu “Xin Cha cho chúng con lương thực hằng ngày” các bạn cầu xin điều gì? Vì ở Mỹ tôi thấy lương thực dư thừa, không ai phải chết đói. Họ trả lời: Chúng tôi vẫn đọc Kinh Lạy Cha. Và với câu “Xin Cha cho chúng con lương thực hằng ngày” chúng tôi vẫn cầu xin tha thiết. Vì tuy chúng tôi đã đủ ăn đủ mặc, chúng tôi vẫn nhớ đến những anh em bên Phi châu, bên Àu châu đang phải đói khát khổ sở.

Câu trả lời thật chính xác. Vâng, chúng ta là anh em nên phải liên đới, có trách nhiệm về nhau. Trong bài đọc 1 hôm nay, tổ phục Abraham đã nêu gương liên đới khi tha thiết cầu nguyện cho thành Sođoma khỏi bị phạt.

Nếu trong gia đình đứa em út yếu đuối bệnh tật luôn được thương yêu cưng chiều, thì trong kinh nguyện, ta cũng phải ưu tiên cầu nguyện cho những anh em bé nhỏ trước hết.

Nếu lời cầu nguyện của ta là lời của đứa con nhỏ nói với Cha, và là tâm tình liên đới yêu thương với mọi anh em trên khắp thế giới, lời cầu nguyện ấy sẽ rất đẹp và Thiên Chúa sẽ hài lòng.

Lạy Cha chúng con ở trên trời, xin thương xót chúng con. Amen.

KIỂM ĐIỂM ĐỜI SỐNG

1- Bạn có thực sự cảm thấy Chúa là Cha và sống với Người như người con hiếu thảo không?

2- Thiên Chúa là Cha tốt lành. Người chỉ ban cho ta những điều tốt. Có khi nào Bạn gặp thất bại khổ đau mà bạn thấy lòng tốt của Thiên Chúa không?

3- Bạn cầu nguyện cho người kém may mắn, nhưng bạn có sẵn sàng chia sẻ với họ không?

 

5.Đấng kiên nhẫn và bao dung

(Suy niệm của ĐTGM. Giuse Vũ Văn Thiên)

Trong Tông huấn “Niềm vui Tin Mừng”, Đức Thánh Cha Phanxicô đã viết: “Thiên Chúa không bao giờ biết mệt khi tha thứ, chính chúng ta là kẻ cảm thấy mệt mỏi khi cầu xin lòng thương xót của Người. Người là Đấng mời chúng ta tha thứ “bảy mươi lần bảy” (Mt 18:22) và ban cho chúng ta một mẫu gương: Người tha thứ bảy mươi lần bảy. Hết lần này đến lần khác Người lại đến để vác chúng ta trên vai của Người. Không ai có thể lấy đi khỏi chúng ta phẩm giá mà tình yêu vô hạn và bền vững này đã ban cho chúng ta. Người cho phép chúng ta ngẩng cao đầu và bắt đầu lại một lần nữa, với một sự dịu dàng không bao giờ làm cho chúng ta thất vọng nhưng luôn luôn đem lại cho chúng ta niềm vui” (Số 3). Quả vậy, lòng thương xót bao dung là danh xưng và là ưu phẩm cao cả nhất của Thiên Chúa. Ngài luôn kiên nhẫn chờ đợi chúng ta trở về để giang rộng vòng tay yêu thương đón nhận chúng ta.

Lịch sử cứu độ cũng là lịch sử ghi lại lòng kiên nhẫn của Thiên Chúa trong cách đối xử với Dân riêng của Ngài, một dân được gọi là “dân cứng đầu cứng cổ” và “lòng chai dạ đá”. Lịch sử ấy đan xen giữa yếu đuối bất trung của con người với quyền năng tối cao của Thiên Chúa. Biết bao lần Israel sa ngã, Thiên Chúa trừng phạt và khi họ sám hối ăn năn, Ngài tha thứ cho họ.

Tác giả Sách Sáng thế diễn tả cuộc đối thoại giữa Thiên Chúa với ông Abraham như một cuộc “mặc cả” giữa hai người mua bán. Từ con số 50 người công chính là điều kiện để Chúa không trừng phạt cho thành Sodoma, Thiên Chúa đã nhận lời giảm xuống còn 10 người. Cuộc “mặc cả” này cho thấy sự kiên nhẫn và lòng bao dung của Thiên Chúa trước tội lỗi của con người. Nếu đọc tiếp sách Sáng thế, chúng ta sẽ thấy con số 10 người công chính trong thành Sodoma cũng không thể tìm thấy. Vì vậy, thành này đã bị tiêu diệt.

Nếu Thiên Chúa kiên nhẫn và bao dung, con người cũng cần phải kiên nhẫn trong lời cầu nguyện và bao dung trong ứng xử hằng ngày. Hai hình ảnh được Đức Giêsu dùng để nói về sự kiên nhẫn và bao dung: hình ảnh người bạn và hình ảnh người cha. Người bạn cho vay bánh vì bất đắc dĩ và không muốn bị quấy rầy. Người cha cho con những điều tốt đẹp xuất phát từ tình thương. Từ hai hình ảnh đó, Chúa Giêsu đã kết luận: Nếu con người với nhau mà còn đối xử như thế, huống chi Cha trên trời lại không đối xử tốt hơn sao? “Hãy xin thì sẽ được; Hãy tìm thì sẽ thấy; Hãy gõ cửa thì sẽ mở cho”. Lời khẳng định này đem lại cho chúng ta niềm vững tin và hy vọng nơi Thiên Chúa là Cha của gia đình nhân loại. Người là cội nguồn của muôn phúc lành. Ngài luôn lắng nghe và thấu hiểu nỗi lòng thầm kín riêng tư của chúng ta để ra tay cứu giúp và phù trợ. Cầu nguyện với Chúa không chỉ diễn tả những nhu cầu để xin Ngài ban ơn. Cầu nguyện còn là những dòng tâm sự nồng nàn của tình mến yêu và hiếu thảo, để sống trong mối liên hệ thân tình mật thiết với Chúa, Đấng mà chúng ta được phép gọi là “Cha”. Lời cầu nguyện không chỉ nhằm mục đích xin ơn cho cá nhân người cầu nguyện, mà còn cho những người xung quanh, đặc biệt những người đang rất cần ơn Chúa như những người ốm đau bệnh tật, người nghèo khó, người đang gặp thử thách gian nan và thất bại trong cuộc sống. Lời nguyện cần phải đi đôi với lòng kiên nhẫn, với niềm xác tín rằng Chúa luôn thấu hiểu chúng ta. Như người cha, Ngài luôn muốn cho chúng ta gặp những điều tốt lành.

Để lời cầu nguyện được Chúa nhận lời, người cầu nguyện cũng phải lo sống đạo đức đẹp lòng Chúa và cố gắng thực thi Lời của Ngài. Thánh Phaolô nhắc đến phép rửa của người Kitô hữu, tượng trưng cho cái chết của Đức Giêsu trên thập giá. Khi được dìm mình trong dòng nước thanh tẩy, người Kitô hữu chết với Chúa Giêsu và được sinh ra trong sự sống mới. Đó là đích điểm của đời sống Kitô hữu. Mọi cố gắng hy sinh đều nhằm đạt tới mục đích này. Mọi ơn Chúa ban cũng nhằm giúp chúng ta sống đúng ơn gọi của Bí tíchThanh tẩy.

Thiên Chúa là Đấng bao dung. Các tín hữu là con của Chúa cũng phải sống bao dung như Ngài. “Xin tha nợ chúng con, như chúng con cùng tha kẻ có nợ chúng con”. Đó là lời kinh Chúa Giêsu dạy chúng ta, cũng là lời kinh chúng ta vẫn đọc hằng ngày. Tuy vậy, trong thực tế, ít khi chúng ta để ý đến việc thực thi lời kinh ấy.

Cuộc đối thoại giữa Thiên Chúa và ông Abraham kết thúc bằng lời cam kết: “Vì mười người đó (mười người công chính), Ta sẽ không phá hủy Sodoma.” Thế giới hôm nay đầy tràn tội ác. Nếu có những người công chính biết cầu nguyện và tôn vinh lòng thương xót của Chúa, Ngài sẽ ban ơn giúp sức để thế gian tránh khỏi những hình phạt, để được bình an. Ước chi mỗi tín hữu chúng ta hãy là những nhân tố tốt lành, như muối men và như ánh sáng cuộc đời hôm nay, để nhờ đó Thiên Chúa giáng muôn phúc lành cho nhân loại.

 

6.Lời kinh tuyệt vời

(Trích dẫn từ ‘Như Thầy Đã Yêu’ – Thiên Phúc)

Nhà thần bí Hồi Giáo tên là Farid, đến kinh đô Delhi để xin hoàng đế Akbar ban cho dân làng một ân huệ. Farid đến cung điện và gặp lúc Akbar đang đắm mình cầu nguyện.

Khi hoàng đế cầu nguyện xong, Farid hỏi: “Nhà vua vừa cầu nguyện như thế nào?”

Nhà vua đáp: “Ta cầu xin Đấng nhân từ ban cho ta sự thành công, giàu có và được sống lâu.

Vừa nghe xong, Farid liền quay lưng lại và bỏ đi. Vừa đi ông vừa nói: “Ta đến gặp một vị vua. Thế mà ta lại gặp một kẻ ăn xin, không khác gì những hạng người khác!”.

***

Thật vậy, cầu nguyện không chỉ là cầu xin, cũng không phải là bảng liệt kê ước muốn mà cầu nguyện chính là tôn thờ, thống hối, cảm tạ và xin ơn. Trong kinh Lạy Cha, Chúa dạy chúng ta qua bài Tin Mừng hôm nay bao gồm bốn tâm tình đó.

Chúng ta thờ phượng, ca ngợi, tôn vinh Chúa trong câu đầu tiên: “Lạy Cha, xin làm cho danh thánh Cha vinh hiển, triều đại Cha mau đến” (Lc 11,2).

Sau đó chúng ta bày tỏ tâm tình thống hối bằng lời xin lỗi: “Xin tha tội cho chúng con, vì chính chúng con cũng tha cho mọi người mắc lỗi với chúng con” (Lc 11,4).

Rồi chúng ta cảm tạ Chúa ngay trong tâm tình thờ phượng, vì khi ca ngợi tôn vinh Chúa thì đồng thời chúng ta cũng mặc nhiên cảm tạ những hồng ân Người ban.

Cuối cùng, tâm tình cầu xin được biểu lộ trong câu: “Xin Cha cho chúng con ngày nào có lương thực ngày ấy” (Lc 11,3), và “xin đừng để chúng con sa chước cám dỗ” (Lc 11,4).

Như thế, Kinh Lạy Cha là một lời kinh tuyệt vời, vì đã đặt sự cao trọng, vinh danh, và thánh ý Chúa trên hết, sau đó mới xin cho các nhu cầu của chúng ta, nên rất được Chúa Cha ưa thích.

Kinh Lạy Cha là một lời kinh tuyệt vời, vì chúng ta được gọi Thiên Chúa là Cha, còn chúng ta là con cái của Người; chúng ta xin Cha ban ơn không những phần xác mà cả phần hồn; chúng ta xin Cha không chỉ tha tội trong quá khứ mà còn gìn giữ cho khỏi sa chước cám dỗ ở tương lai, nên chắc chắn sẽ được Chúa Cha đón nhận.

Sau khi đã dạy chúng ta lời kinh tuyệt vời đó, Người còn khuyên chúng ta hãy kiên nhẫn và trông cậy mà cầu nguyện.

* Phải kiên nhẫn trong khi cầu nguyện là để tăng thêm ước muốn của chúng ta, và cũng là để tăng thêm giá trị ơn Người sẽ ban. Nếu chúng ta không nhận được điều mình xin, thì không phải là Chúa không sẵn sàng ban ơn, nhưng có thể điều cầu xin ấy không mang lại ích lợi cho linh hồn chúng ta, hoặc Người muốn dành cho chúng ta một ơn lớn lao hơn. Cho dù sự đáp trả của Chúa không như lòng chúng ta mong ước hay không đúng lúc chúng ta mong đợi, thì đó cũng là bởi sự khôn ngoan và lòng yêu thương của một người Cha đầy tình nhân ái.

* Phải trông cậy trong khi cầu nguyện vì Chúa đã hứa: “Anh em cứ xin thì sẽ được, cứ tìm thì sẽ thấy, cứ gõ thì sẽ mở cho” (Lc 11,9). Mẹ Têrêxa Calcutta đã chia sẻ kinh nghiệm này như sau: “Chúng tôi có hơn một ngàn tu sĩ, và còn phải nuôi ăn hàng chục ngàn người. Thế mà, chưa bao giờ chúng tôi phải từ chối bất cứ một ai đến xin giúp đỡ. Chúa luôn can thiệp kịp thời để cho chúng tôi thấy rằng Người không bao giờ làm ngơ trước lời cầu nguyện của chúng ta”.

Lạy Chúa, xin nhắc chúng con siêng năng dùng Kinh Lạy Cha mà cầu nguyện với Cha trên trời. Nhất là xin Chúa mở rộng tâm hồn hẹp hòi ích kỷ của chúng con, để biết cầu nguyện cho các nhà truyền giáo, những người nghèo khổ, những kẻ tội lỗi và những người thân yêu của chúng con. Amen.

 

home Mục lục Lưu trữ