Hình thành - Phát triển
Sinh hoạt giáo xứ
Tìm hiểu giáo lý
Xã hội
Đang online: 70
Tổng truy cập: 1537694
CẦU NGUYỆN LIÊN LỶ VÀ CẬY TRÔNG
CẦU NGUYỆN LIÊN LỶ VÀ CẬY TRÔNG
(Suy niệm của Lm Giuse Nguyễn Hữu An)
Năm 1998, khi tương quan Mỹ và Irac căng thẳng cực độ, Tổng thư ký Liên hợp quốc Kofi Annan đã tới Bagđad để thuyết phục Irac ký vào thoả ước hoà bình. Ông đã thành công, chiến tranh không xảy ra ở vùng Trung Đông. Khi trở về, phóng viên báo chí hỏi: Ông đã làm gì trước chuyến đi? Ông trả lời rất chân thật: Tôi cầu nguyện suốt đêm.
Thân xác cần hơi thở để sống. Cầu nguyện là hơi thở của linh hồn. Qua đời sống cầu nguyện, sẽ có một cuộc gặp gỡ thân mật gần gũi giữa cá nhân với Chúa.
Không ít người sớm thất vọng vì cầu xin hoài mà không được. Có người cảm thấy chán nản, khó khăn, thiếu hứng thú, mất thời giờ khi cầu nguyện. Những hoạt động, những tiếp xúc với thế giới hữu hình vẫn luôn hấp dẫn so với thế giới vô hình, thành thử đời sống cầu nguyện ngày càng mờ nhạt.
Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta hãy kiên trì cầu nguyện và cầu nguyện với tâm tình lắng nghe, đừng nhàm chán.
1. Lời cầu của Abraham.
Cuộc đối thoại giữa Thiên Chúa và Tổ phụ Abraham như là lời nhắc nhở và mẫu gương của đời sống cầu nguyện: kiên tâm bền chí, khiêm nhường cậy trông và mở lòng với tha nhân. Vì muốn cứu hai thành phố đồi truỵ Sôđôma và Gômôra, Abraham đã dám mặc cả với Thiên Chúa. Ông khởi sự bằng việc xin đưa người lành ra khỏi thành trước khi lửa Trời rơi xuống.
Lời cầu của Abraham là cho người tội lỗi, để cứu người tội lỗi cần có người lành. Ông bắt đầu lý luận với Thiên Chúa: Chẳng lẽ Chúa sắp tiêu diệt người công chính cùng với kẻ tội lỗi sao. Nếu có 50 người công chính trong thành họ cũng chết chung sao? Chúa không tha thứ cho cả thành vì 50 người công chính đang ở đó hay sao?
Một loạt câu hỏi được nêu lên để rồi cuối cùng đã kết bằng một lời thỉnh cầu: Xin Chúa đừng làm như vậy, đừng sát hại người công chính cùng với kẻ dữ. Lời thỉnh cầu đó trở nên tha thiết, chân tình và đầy lòng khiêm tốn: Dù tôi chỉ là tro bụi tôi cũng xin thưa cùng Chúa, nếu trong số 50 người công chính đó lại thiếu vắng 5 người thì sao? Cuộc mặc cả đã đi từ con số 50 người lành xuống đến 45 rồi 40, 30, 20 và cuối cùng là 10. Chỉ cần 10 người công chính thôi tất cả mọi người sẽ được tha thứ, tiếc là 10 người cũng chẳng tìm ra!!!
Không hiểu sao Abraham không tiếp tục xin Chúa tha thứ cho dân thành nếu như không tìm được 10 công chính. Phải chăng vì ông cho rằng đây là con số nhỏ quá rồi so với con số quá lớn những người tội lỗi? Hay Abraham chưa hiểu thấu được chiều kích vô biên của lời cầu nguyện cũng như lòng thương xót bao la của Thiên Chúa?
Thiên Chúa luôn vui lòng trước lời cầu nguyện chân thành, bền bỉ, tin tưởng và cậy trông của con người. Ngài sẵn sàng ban ơn cho những ai có tâm tình nguyện cầu như thế.
Thiên Chúa đã phán trong sách Edêkien và sách Giêrêmia: nếu chỉ tìm được ở Giêrusalem một người biết giữ công lý, biết tìm sự thật, thì Người cũng sẽ tha tội cho thành ( Ed 22,30; Gr 5,1) Lời khẳng định này thúc giục chúng ta cố gắng sống đời tốt lành để cầu xin và mang lại lợi ích thiêng liêng cho gia đình, cho quê hương, cho những người tội lỗi.
Hãy xin thì sẽ được, tìm sẽ gặp, gõ sẽ mở cho. Lời đoan hứa của Chúa Giêsu đã làm các Thánh hạnh phúc sung sướng. Lời đoan hứa này không chỉ cho các Thánh mà là cho mọi người. Thiên Chúa yêu thương muốn ban mọi sự tốt lành cho tất cả, không phải vì tất cả đều tốt nhưng tất cả là con cái Ngài. Đức Giêsu đã mạc khải cho chúng ta như thế: Các ngươi còn biết cho con mình những điều lành huống chi Cha các ngươi trên Trời!
2. Abba, Cha ơi!
Các Tông đồ đã nhiều lần thấy Chúa Giêsu cầu nguyện. Có lẽ khi Người cầu nguyện có một cái gì đó thật đẹp, thật huyền bí và cũng thật lôi cuốn toả ra, vì thế các ông cũng xin Người dạy cách cầu nguyện. Người đã dạy các ông cầu nguyện bằng Kinh Lạy Cha, kinh duy nhất Chúa Giêsu dạy mà chúng ta đọc mỗi ngày nhiều lần. Kinh Lạy Cha mặc khải cho chúng ta điều quan trọng. Thiên Chúa là Cha chúng ta.
Một người bạn có đứa con đầu lòng tâm sư: lần đầu tiên khi nghe đứa con gọi: Bố ơi, tôi bủn rủn cả chân tay, một luồng điện cực mạnh chạy khắp cơ thể, tôi cảm thấy hạnh phúc vô cùng. Quả thật. Mối liên hệ Cha - Con là một mối liên hệ rất thâm sâu huyền bí và thân thiết.
Gọi ai là cha tức là nhận người ấy là ân nhân lớn nhất đời mình. Vì nhờ cha ta nhận được món quà tặng quý giá nhất đó là sự sống. Có những người cha không chỉ giúp con về mặt thể xác mà còn cho con một đời sống tinh thần. Đó là những người cha có nhân cách lớn, kiên trì đúc nặn nên những đứa con có tâm hồn cao đẹp, có lý tưởng, có tư cách làm người.
Cha không chỉ là nguồn cội phát sinh nhưng còn là cánh tay nâng đỡ, là mái ấm chở che, là động lực thúc đẩy, là lý tưởng mời gọi. Từ ngữ “Cha” gợi lên một trời yêu thương vừa thân thiết, vừa huyền diệu.
Khi mạc khải cho ta biết Thiên Chúa là Cha, Cha nhân loại, Đức Giêsu cho thấy:Thiên Chúa Cha yêu thương chúng ta vô cùng, muốn chúng ta đi vào tình nghĩa thâm sâu tha thiết với Cha. Vì thế, Người đã dạy tiếng “Abba” là tiếng gọi “Cha ơi”, rất thân thương của một đứa trẻ, vừa nũng nịu vừa tin tưởng phó thác mọi sự trong tay cha. Thánh Têrêxa Hài Đồng đã tiến đức bằng Con Đường Thơ Au Thiêng Liêng. Ngài sống và hướng tới trọn lành như đứa con, bé nhỏ trong tình thương của Thiên Chúa là Cha, đứa con thảo hiếu trong vòng tay âu yếm của Cha.
Mối quan hệ Cha – Con trở nên thân thiết chình là nhờ đời sống cầu nguyện. Cầu nguyện là một cuộc đối thoại, là nói và nghe. Vì thế, khi chúng ta đến với Chúa không phải bắt Chúa nghe những nhu cầu mình liệt kê mà cần một thái độ lắng nghe tiếng Chúa và sống theo ý Ngài.
3. Cầu nguyện cần thiết cho đời sống tâm linh.
Cầu nguyện không chỉ là cầu xin mà còn là tôn thờ, cảm tạ, ngợi khen, chúc tụng. Chỉ có con người mới biết cầu nguyện như là lắng nghe và đáp lời Thiên Chúa. Được nói chuyện với một Đấng Siêu Việt mà lại gần gũi thân thương trong tình Cha Con thì thật là hạnh phúc lớn lao. Đó là nhờ cầu nguyện.
Thiên Chúa là nguồn tình yêu, nguồn sự sống, nguồn trí tuệ, nguồn sức mạnh, nguồn ân sủng. Muốn nhận đựơc những giá trị cần thiết đó, con người phải thông hiệp với cội nguồn là chính Thiên Chúa.Cầu nguyện đựơc ví như hơi thở của linh hồn. Không thở, con người sẽ chết. Cũng vậy, không cầu nguyện, linh hồn không thể sống lành mạnh, sống tốt lành, thánh thiện được. Nhờ cầu nguyện, linh hồn tràn đầy sức sống, tình yêu, trí tue, sức mạnh và đời sống con người trở nên hạnh phúc.
Cầu nguyện là việc rất cần và là việc rất dễ. Ước mong cuộc đời chúng ta là một lời cầu nguyện liên lỉ, kiên trì, một cuộc sống thân mật với Chúa mỗi ngày mỗi thắm đượm để nhờ đó nhịp cầu cầu nguyện nối chúng ta và Thiên Chúa thêm gần gũi trong tin yêu và hy vọng.
31.Cầu nguyện, cầu xin
(Suy niệm của Lm. Giacôbê Phạm Văn Phượng OP)
Đọc bài Tin Mừng, chúng ta dễ dàng nhận ra đề tài Chúa Giêsu dạy là vấn đề cầu nguyện, đây cũng là điều chúng ta tìm hiểu. Trước hết là một hình ảnh, muốn đi từ bên đây sang bên kia sông, chúng ta phải qua một chiếc cầu, cầu là phương tiện nối hai bờ sông lại, sông càng lớn, cầu càng phải chắc và dài. Nếu bắc một chiếc cầu dài và chắc qua một con sông lớn, chắc chắn sẽ phải tốn phí rất nhiều, thí dụ như cầu Sài Gòn hay cầu Mỹ Thuận, vì hai bờ quá xa nhau. Cũng vậy, giữa con người với Thiên Chúa cũng có một khoảng xa phân cách, khoảng phân cách đó rộng hơn hai bờ bể xa hút ngàn trùng. Để đến với Chúa, con người cũng phải đi trên một chiếc cầu, chiếc cầu ấy mỗi người có thể tự bắc lấy, không tốn kém gì, không phải là cầu gỗ, cầu sắt hay cầu bê tông, nhưng là cầu nguyện, chiếc cầu làm bằng kinh nguyện. Đây là một việc không xa lạ gì đối với chúng ta, nhưng vì quá quen thuộc mà đôi khi chúng ta cần xem xét lại, kẻo nó trở thành việc máy móc, hoặc khi làm khi bỏ.
Chúng ta đều biết cầu nguyện là gặp gỡ thân mật với Chúa. Gặp gỡ ai là đầu tiên phải thấy người đó, gặp Chúa là nhìn thấy Chúa, không phải bằng mắt xác thịt nhưng bằng mắt linh hồn, mắt đức tin. Nhìn thấy Chúa ở đâu? Ở khắp nơi, nhưng cách riêng ở ba nơi sau: trên trời, phép Mình Thánh và trong chúng ta. Nhìn lên trời để cầu nguyện, đó là cử chỉ rất quen thuộc của Chúa Giêsu, nhìn lên trời, đó là thái độ hướng lòng lên Chúa. Nhìn vào phép Thánh Thể để cầu nguyện, đó là cử chỉ của chúng ta khi vào nhà thờ, vì dưới hình bánh trong nhà tạm có thực chính Chúa Giêsu. Thu lòng trí trở vào chính mình, chúng ta cũng sẽ tìm thấy Chúa, vì Chúa thích ngự đó hơn ở trong bình vàng để trong nhà tạm. Tóm lại, Chúa ở trên trời, Chúa ở nhà tạm, Chúa ở lòng chúng ta, đâu đâu Chúa cũng nhìn chúng ta, cũng đợi chúng ta, nhưng nếu chúng ta không nhìn lại, thì không bao giờ có sự gặp gỡ giữa đôi bên.
Nhưng gặp gỡ thân mật để làm gì? Để nói chuyện với Chúa, nói chuyện thì phải dùng lời: lời nói trên môi hay lời nói âm thầm trong lòng trí. Đối với Chúa, chúng ta có thể dùng cả hai cách, vì Chúa thấu suốt tận đáy tâm hồn. Nhưng chúng ta sẽ nói gì với Chúa? Chúng ta có gì, chúng ta muốn gì, chúng ta là ai, tâm hồn chúng ta thế nào, thì chúng ta cứ nói với Chúa như vậy. Nói về dĩ vãng, hiện tại, tương lai, nói về mình, về người khác, về Chúa… bộc lộ cả những âu lo, những niềm vui, những điều sầu muộn… giãi bày lòng mình với Chúa. Tất cả hãy tâm sự với Chúa, tâm sự tất cả với tấm lòng trên môi miệng, nói như con nói với cha, như kẻ thiếu thốn nói với người giàu có. Tâm sự như thế là một việc tin yêu: tin ở sự có mặt của Chúa đang nhìn chúng ta, nghe chúng ta và sẵn lòng đón nhận chúng ta. Tin nhận sự yếu hèn tội lỗi của mình, tin ở quyền năng và tình thương bao la của Chúa, tin ở sự khôn ngoan vô cùng của Chúa luôn biết sự gì tốt cho chúng ta. Cầu nguyện là như thế.
Chúng ta có thể cầu nguyện không? Nói không thể cầu nguyện được, là vì sao? Phải chăng vì không có thời giờ? Mỗi ngày có 24 giờ, tức 1440 phút, trong đó chúng ta có giờ ngủ, giờ ăn, giờ làm việc, giờ giải trí, có giờ để nói với người trong nhà, trong nơi làm việc, ngoài đường, nhỏ nhặt như việc xỉa răng cũng có thời giờ: sáng hai phút, trưa hai phút, tối hai phút, là sáu phút. Chỉ có việc cầu nguyện thì không có thời giờ. Như thế Chúa là một kẻ ăn xin sao? như thể cầu nguyện là một việc bố thí cho Chúa, dư giờ và tiện thì làm, không có giờ thì làm ngơ, thái độ đó có xứng đáng cho một người chịu ơn Chúa, gọi Chúa là cha, là Chúa, do Chúa sinh ra, và một ngày kia trở về với Chúa không? Không cần trả lời, ai cũng quá biết.
Có người lại chữa mình rằng: không thể cầu nguyện, vì không thể đi nhà thờ được, hay vì không thuộc kinh. Những lý do đó không đứng vững, nếu người ta hiểu cầu nguyện là gì như đã nói ở trên. Chúa ở trong nhà tạm, nhưng cũng ở trên trời và ở trong lòng ta, ở bên ta. Như thế, cầu nguyện ở đâu cũng được, ở đâu cũng có thể cầu nguện được. Đàng khác, cầu nguyện không lệ thuộc vào kinh, kinh in trong sách, kinh đọc nơi chung rất ích lợi để gợi ý gợi tình, giúp trí lòng chúng ta dễ cầu nguyện. Nên nhớ chỉ giúp cầu nguyện mà thôi, chứ không làm nên sự cầu nguyện. Sự làm nên việc cầu nguyện phát xuất tự lòng chúng ta. Gặp và nói chuyện với Chúa, đó là cầu nguyện: nói như con nói với cha, như bạn thân nói với kẻ mình thương yêu tin tưởng. Dễ như thế thì ai cũng có thể cầu nguyện được.
Nói rõ hơn, về cầu nguyện, chúng ta hãy nhớ hai điều: Thứ nhất, chúng ta đừng bao giờ coi cầu nguyện một số lúc nào đó là đủ, đừng nghĩ chỉ khi nào đến nhà thờ mới là cầu nguyện. Chúng ta đang ở nhà và đang làm việc vất vả ư? Hãy hướng tâm hồn lên với Chúa, hãy ngước mắt nhìn Ngài, như thế cũng đã là cầu nguyện rồi. Chúng ta đang đi đường ư? Hãy cùng đi với Chúa. Chúng ta đang vui ư? Hãy vui với Chúa. Chúng ta đang buồn khổ hay đang gặp khó khăn ư? Hãy trình bày với Chúa… Nói chung, trong mọi môi trường, mọi hoàn cảnh, mọi việc làm… chúng ta đều có thể cầu nguyện.
Một điều quan trọng nữa, là những điều chúng ta cầu xin Chúa, dù được hay không được, đó là quyền của Chúa, đó là ý Chúa. Chúng ta cho rằng những điều chúng ta cầu xin là tốt đẹp, là cần thiết, chúng ta muốn Chúa nhận lời hay ban cho chúng ta. Nhưng chúng ta có khôn ngoan và hiểu biết bằng Chúa không? Chúng ta phải tin rằng Chúa nhìn xa trông rộng, thông minh vô cùng, Ngài biết những gì tốt và cần cho chúng ta, do đó, nếu vì thương, Chúa đáp ứng lời chúng ta cầu xin , thì trái lại, cũng vì thương mà nhiều khi Ngài từ chối. Cả hai trường hợp, chúng ta đều phải xin vâng và cảm tạ Ngài.
Tóm lại, cầu nguyện là việc rất cần, nhưng cũng là việc rất dễ, ai cũng có thể làm được và cần làm thường xuyên, cho cả đời chúng ta thành một lời cầu nguyện liên lỉ, một cuộc sống thân mật với Chúa mỗi ngày, nhờ đó, như chiếc cầu linh thiêng, chúng ta đến với Chúa, gặp gỡ Chúa, tâm tình, tâm sự với Chúa.
32.Kinh Lạy Cha
(Trích dẫn từ ‘Tin Mừng Chúa Nhật’ – André Sève)
Đối với thánh Luca, Kinh Lạy Cha phát xuất từ việc các môn đệ nhìn Chúa Giêsu cầu nguyện: “Khi Ngài cầu nguyện xong, một trong các môn đệ thưa Ngài: Lạy Thầy, xin dạy chúng con cầu nguyện”.
Theo chiều hướng đó, chúng ta có thể tái khám phá Kinh Lạy Cha trong bài suy niệm này, bằng cách xem Chúa Giêsu cầu nguyện như thế nào, bằng cách kết hợp với nhiệt tình bên trong hướng về Chúa Cha của Ngài, bằng cách tiếp nhận mỗi lời nói từ chính Chúa Giêsu.
“Lạy Cha chúng con”
Chúa Giêsu, ngay từ những lời nói đầu tiên, “Lạy Cha chúng con”, Cha đã kéo con ra khỏi sự co cụm lại, Cha nhắc nhở con rằng mọi kinh nguyện mở con hướng ra hai thế giới. Trong khi tìm cách tiếp xúc với Cha, con đi vào trong mầu nhiệm Ba Ngôi. Trong khi nói “chúng con”, con cầu nguyện cùng với các anh em và cho các anh em của con.
“Lạy Cha chúng con ở trên trời”
Lạy Cha, Cha ở khắp mọi nơi, nhưng là ở trong một thế giới khác với thế giới hữu hình của chúng con, không phải ở bên trên, cũng không phải ở bên cạnh, ở một nơi mà con không nhận thấy. Cha ở rất xa khi con suy nghĩ bình thường, và rất gần khi con lắng nghe Chúa Giêsu: “Ai thấy Ta là thấy Cha” (Ga 14,9). Lạy Cha, Cha “ở trên trời”, nhưng Cha đúng là Cha chúng con. Con sống trong sự hiện diện của Cha, và Chúa Giêsu nói với con rằng đây là một sự hiện diện tình yêu. Con ở trong Cha và Cha ở trong con. “Nếu ai yêu mến Thầy Cha Thầy sẽ yêu mến người ấy và Chúng Ta sẽ đến ở cùng người ấy” (Ga 14,23). Con hiểu điều này khi con nói với Cha: Lạy Cha.
“Xin cho danh Cha cả sáng, Nước Cha trị đến, ý Cha thể hiện”.
Danh Cha, chính là Cha. Con muốn tất cả mọi người đều biết Cha. Con muốn họ biết Ngài thánh thiện đến độ nào và Cha là Cha. Con muốn họ có thể phân biệt được hành động, công bằng và vinh quang của Cha. Con muốn cuộc sống của con nói lên danh Cha.
Nước Cha, chỉ có Cha mới có thể thể hiện Nước đó một cách hoàn toàn cùng với những cuộc đời của chúng con khi các cuộc đời này không nổi loạn, đãng trí cũng như gò bó. Xin hãy mở rộng các tư tưởng của chúng con cho đến thời cánh chung khi chúng con sẽ là dân chúng đông đảo của Cha. Xin hãy làm cho Nước của Cha đến qua điều mà con người trên thế giới đang sống. Điều đó là máu và nước mắt, những nỗi thất vọng, những niềm vui, những hoạt động công bằng và những chuyện tình đẹp. Xin cho máy truyền hình, nếu con biết xem cho tốt, luôn luôn đổi mới sự lo lắng của con về Nước Trời và kinh nguyện của con về Nước Trời.
Con không muốn nói với Cha “xin cho ý Cha thể hiện” vì một sự cam chịu đơn giản, con muốn đi vào trong ý muốn của Cha càng tích cực càng tốt bởi vì con biết rằng điều Cha muốn là thánh thiện, công bằng và đầy tình yêu thương.
Nhưng đôi khi tất cả đều đen tối đối với chúng con. Xin cho đừng có chén đắng!... Tuy vậy, nếu phải uống chén đắng, xin cho chúng con có thể hợp với ý của Cha nhiều nhất.
“Xin cho chúng con hôm nay lương thực hằng ngày”.
Xin hãy cho chúng con điều cần thiết để sống một cách mãnh liệt ngày hôm nay. Không phải hôm qua cũng không phải ngày mai, nhưng bây giờ đây. Mỗi lần con xin Cha lương thực ngày hôm nay, hãy đặt con lại trong hiện tại, trong điều mà con phải sống. Xin tách con ra khỏi những lo lắng làm con xa Cha. Con không thể nói với Cha là Cha nếu con không tin rằng Cha muốn ban cho con điều gì đó để sống ngày hôm nay.
“Xin tha tội chúng con như chúng con cũng tha”
Cho đến Kinh Lạy Cha cuối cùng của con con sẽ còn xin Cha tha thứ. Con sẽ luôn luôn có những sai lầm với Cha, con biết, nhưng nhờ Chúa Giêsu con sẽ không bao giờ nghi ngờ Cha, Cha là người cha của đứa con hoang đàng. Nhưng xin cho con không quên điều kiện mà nếu không có nó Cha sẽ không thể tha thứ cho con: con phải tha thứ. Không phải tha thứ cho anh em của con nói chung, đây là điều quá dễ. Vào lúc này đây con phải tha thứ cho X… ngay tức thì. Nếu không, tại sao lại đọc Kinh Lạy Cha? Sự tha thứ của Cha không thể được ban cho một tâm lòng đóng kín với chỉ một trong những người anh em của họ.
“Xin chớ để chúng con sa chước cám dỗ”
Con không xin Cha cho con được rút lui khỏi cuộc chiến đấu, nhưng để làm vinh danh Cha khi mọi sự trở nên khó khăn. Vào giờ phút tồi tệ, lạy Cha, xin giúp con. Xin giúp chúng con.
Các tin khác
.: GIẢNG CHÚA NHẬT 18 THƯỜNG NIÊN (02/08/2025) .: HÃY LÀM GIÀU TRƯỚC NHAN THIÊN CHÚA (02/08/2025) .: LỜI CẦU NGUYỆN CỦA THÁNH INHAXIÔ (02/08/2025) .: MỨC ĐỘ CỦA ĐỜI SỐNG NHƯ LÀ GIÁ TRỊ LỚN NHẤT (02/08/2025) .: THÁI ĐỘ ĐỐI VỚI CỦA CẢI ĐỜI NÀY (02/08/2025) .: ĐỪNG THAM LAM TIỀN CỦA (02/08/2025) .: TÌM KIẾM CÁI CĂN BẢN, TÌM ĐIỀU THIỆN HẢO NHẤT (02/08/2025) .: CỦA CẢI DƯ GIẢ CÓ BẢO ĐẢM ĐƯỢC MẠNG SỐNG CON NGƯỜI (02/08/2025) .: XIN THẦY BẢO ANH TÔI CHIA PHẦN GIA TÀI CHO TÔI (02/08/2025) .: LẤY GÌ MÀ ĐỔI ĐƯỢC LINH HỒN MÌNH” (02/08/2025) .: CĂN BỆNH THÍCH TÍCH TRỮ (02/08/2025) .: CẦU NGUYỆN NHƯ NHỮNG NGƯỜI CÔNG GIÁO VỚI ĐỨC GIÁO HOÀNG. (02/08/2025) .: THƯƠNG XÁC THEO TIẾNG NÓI CỦA LINH HỒN (02/08/2025) .: TIỀN NHIỀU ĐỂ LÀM GÌ? (02/08/2025) .: NHỮNG KHO LỚN HƠN (02/08/2025)
Mục lục Lưu trữ
- Văn Kiện Giáo Hội
- Giáo Hội Công Giáo VN
- Tin Ngắn Giáo Hội
- Tài Liệu Nghiên Cứu
- Tủ Sách Giáo Lý
- Phụng Vụ
- Mục Vụ
- Truyền Giáo
- Suy Niệm Lời Chúa
- Lời Sống
- Gợi Ý Giảng Lễ
- Hạnh Các Thánh
- Sống Đạo Giữa Đời
-
Cầu Nguyện & Suy Niệm
- Cầu Nguyện
- Suy Niệm
- Cầu Nguyện Là Gì?
- Cầu Nguyện Từ Mọi Sự Vật
- Suy Niệm Đời Chúa
- Mỗi Ngày Năm Phút Suy Niệm, (Mùa Vọng -> CNTN) - Năm A
- Năm Phút Suy Niệm, Năm A - Mùa Chay
- Năm Phút Suy Niệm, Năm A - Mùa Phục Sinh
- Mỗi Ngày Năm Phút Suy Niệm - Mùa Chay, C
- Năm Phút Suy Niệm Lời Chúa - Tuần Thánh - Phục Sinh, C
- Năm Phút Suy Niệm Lời Chúa Mỗi Tuần Thường Niên C
- Năm Phút Suy Niệm, Năm B (2011-12)
- Năm Phút Suy Niệm, Năm C (2012-13)
- Năm Phút Suy Niệm, Năm A (2013-14)
- Cầu Nguyện Chung
- Suy Tư Và Thư Giãn
- Thánh Ca Việt Nam
- Phúc Âm Nhật Ký
- Thơ
- Electronic Books (Ebooks)
- Vatican
- Liên HĐGM Á châu
- Đài Phát thanh Chân lý Á châu - Chương trình Việt ngữ
- Giáo phận Bà Rịa
- Giáo phận Ban Mê Thuột
- Giáo phận Bắc Ninh
- Giáo phận Bùi Chu
- Giáo phận Cần Thơ
- Giáo phận Đà Lạt
- Giáo phận Đà Nẵng
- Tổng Giáo phận Hà Nội
- Giáo phận Hải Phòng
- Tổng Giáo phận Huế
- Giáo phận Hưng Hóa
- Giáo phận Kon Tum
- Giáo phận Lạng Sơn
- Giáo phận Long Xuyên
- Giáo phận Mỹ Tho
- Giáo phận Nha Trang
- Giáo phận Phan Thiết
- Giáo phận Phát Diệm
- Giáo phận Phú Cường
- Giáo phận Qui Nhơn
- Giáo phận Thái Bình
- Giáo phận Thanh Hóa
- Tổng Giáo phận TP HCM
- Giáo phận Vinh
- Giáo phận Vĩnh Long
- Giáo phận Xuân Lộc
- Ủy ban BAXH-Caritas Việt Nam
- Ủy ban Công lý và Hòa bình
- Ủy ban Giáo dục Công giáo
- Ủy ban Giáo lý Đức tin
- Ủy ban Kinh Thánh
- Ủy ban Mục vụ Di dân
- Ủy ban Mục vụ Gia đình
- Ủy ban Nghệ Thuật Thánh
- Liên hiệp Bề trên Thượng cấp Việt Nam