Flag Counter

Tìm hiểu giáo lý

Thống kê truy cập

Đang online: 73

Tổng truy cập: 1537698

CẦU NGUYỆN GIÚP CHÚNG TA THAM DỰ VÀO QUYỀN NĂNG CỦA CHÚA.

CẦU NGUYỆN GIÚP CHÚNG TA THAM DỰ VÀO QUYỀN NĂNG CỦA CHÚA.

 

Jim  Johnson được giao nhiệm vụ cứu vớt một khách sạn nọ đang suy thoái. Nhiều vị giám đốc đã cố gắng nhưng đều không thành công. Khách sạn giờ đây ở trong tình trạng nếu không được chỉnh đốn lại thì kể như tiêu luôn. Và Jim đã quyết định thử một phương án khác. Đêm nào anh cũng lái xe lên một ngọn đồi cao nhìn xuống cả khách sạn và thành phố. Anh dừng xe lại, ngồi suốt 20 phút để cầu nguyện. Anh cầu nguyện cho các khách khứa đang nghỉ ngơi giải trí đằng sau các khung cửa sáng trong khách sạn, anh cầu nguyện cho các nhân viên làm việc trong khách sạn và cả gia đình họ nữa. Rồi anh cầu nguyện cho mọi người làm ăn chung với khách sạn, cuối cùng anh cầu nguyện cho toàn thành phố và dân cư trong đó. Đêm này qua đêm nọ, Jim chuyên cần lái xe lên đỉnh đồi lập đi lập lại những lời cầu nguyện đó. Thế là chẳng bao lâu tình trạng khách sạn bắt đầu được cải tiến. Niềm tin cậy mới mẻ lan toả ra từ các nhân viên làm việc. Các tân khách đều được nồng nhiệt đón tiếp hơn trước. Một tinh thần mới thấm nhuần mọi công việc điều hành. Khách sạn như đang chứng kiến một sự phục sinh kỳ diệu.

Người kể lại câu chuỵên này, ông Norman Vincent Peale đã cho rằng sự hồi sinh khách sạn là do những lời cầu nguyện hằng đêm của Jim Johnson. Ông kết thúc câu chuyện với một tư tưởng  đầy lôi cuốn: “Nếu lời cầu nguyện của một người có thể biến đổi cả một khách sạn như thế thì hỏi lời cầu nguyện của cả một dân tộc còn có thể biến đổi thế giới như thế nào!”.

Câu chuyện có thật trên nêu bật được tinh thần các bài đọc Thánh Kinh hôm nay, đồng thời nó nêu ra cho chúng ta vài câu hỏi: “Việc cầu nguyện có chỗ đứng nào trong đời sống riêng của chúng ta? Phúc Âm nói gì về việc cầu nguyện? Chúa Giêsu nói gì về vấn đề cầu nguyện?”

Chúng ta thấy có bốn hình thái cầu nguyện khác nhau được mô tả trong Phúc Âm. Để dễ nhớ, ta lấy 4 chữ cái đầu của mỗi hình thái đó và ta được chữ TACX. T là tôn thờ, thờ lạy. A là ăn năn, hối hận. C là cám ơn, cảm tạ. X là xin ơn, cầu xin. (Tiếng Anh là chữ ACTS:  A là Adoration, C là Contrition, T là Thanks giving, S là Supplication).

Trong lời cầu nguyện tôn thờ, chúng ta nhìn nhận Chúa là Thiên Chúa. Chẳng hạn trong Phúc Âm thánh Gioan, chúng ta tìm thấy thánh Tôma quì gối xuống thưa với Chúa Giêsu: “Lạy Chúa là Thiên Chúa Con!” (Ga 20: 28)

Trong lời cầu nguyện ăn năn thống hối, chúng ta nhìn nhận thân phận tội lỗi của mình cần được Chúa xót thương.

Trong lời cầu nguyện cảm tạ, chúng ta cám ơn Chúa về những hồng ân Ngài ban cho ta, giống như chính Chúa Giêsu đã từng cầu nguyện: “Lạy Cha, là Chúa trời đất, Con cảm tạ Cha…” (Lc 10: 21)

Cuối cùng, trong lời cầu nguyện khấn xin, chúng ta nhìn nhận mình cần được Chúa giúp đỡ, giống như Chúa Giêsu đã từng dạy các môn đệ Ngài: “Hãy xin thì sẽ được, hãy tìm sẽ thấy, hãy gõ thì sẽ được mở cho” (Lc 11: 9)

Thật là đầy ý nghĩa việc các môn đệ, xin Chúa Giêsu dạy cho cầu nguyện và Ngài đã dạy cho họ kinh Lạy Cha. Lời kinh này bao gồm cả bốn hình thái cầu nguyện.

Chúng ta thờ phượng Chúa trong câu mở đầu: “Lạy Cha chúng con ở trên trời, chúng con nguyện danh Cha cả sáng”

Và để bày tỏ lòng sám hối, chúng ta đọc: “Xin tha nợ chúng con như chúng con cũng tha kẻ có nợ chúng con”.

Kể cũng khá lạ, Kinh Lạy Cha không chứa đựng câu nào minh nhiên nói đến việc cảm tạ Chúa. Các nhà kinh viện khi cắt nghĩa về điểm này đã nói rằng người Do Thái xem lời cầu nguyện tôn thờ cũng là lời cầu cảm tạ, họ lý luận rằng khi chúng ta tôn thờ Chúa, tức chúng ta nhìn nhận Ngài là Chúa và nhìn nhận những điều này có mặc nhiên bao hàm lòng biết ơn của chúng ta về uy quyền của Ngài và ân huệ Ngài ban cho chúng ta.

Cuối cùng, lời cầu nguyện xin ơn là lời chúng ta xin Chúa ban cho chúng ta những điều cần thiết, giống như chúng ta vẫn thường đọc trong kinh Lạy Cha “xin Cha cho chúng con hôm nay lương thực hằng ngày”.

Đôi khi có người nêu ra câu hỏi: “Việc xin Chúa ban cho mình điều này điều nọ hoặc làm cho mình điều này điều kia chẳng phải là chúng ta thuyết phục Ngài thay đổi ý trong vấn đề thực hiện một số sự việc hay sao?” Câu trả lời hẳn nhiên là hoàn toàn không đúng như thế. Chúa chả cần sự thông thái của loài người chỉ dẫn cho Ngài, cũng chẳng cần đến lời thuyết phục của loài người để khiến Ngài làm điều gì tốt, điều gì đúng.

Nhưng nếu thế thì tại sao chúng ta lại phải cầu xin điều này điều nọ?

Blaise Pascal, nhà toán học người pháp nổi tiếng sống vào thế kỷ 17 đã trả lời câu hỏi trên như sau:

“Cầu nguyện là một trong những phương cách Chúa chọn để chia xẻ quyền năng vô biên của Ngài với chúng ta. Giống như ơn hiểu biết của Chúa đã ban quyền năng cho mỗi người chúng ta thế nào thì lời cầu nguyện cũng ban quyền năng cho mỗi người chúng ta như thế. Nói cách khác, Chúa đã sắp xếp vũ trụ theo một cách thức mà chúng ta có thể gây được ảnh hưởng trên vũ trụ không phải chỉ bằng việc sử dụng cả sức mạnh do lời cầu nguyện của mình nữa.

Không phải ai cũng có thể gây ảnh hưởng đến đời sống con người bằng quyền năng của trí thông minh mình, nhưng trái lại dù ngu dốt mấy ai cũng có thể ảnh hưởng đến đời sống con người bằng sức mạnh của lời cầu nguyện, sức mạnh do chính Chúa chia xẻ cho chúng ta.

Chúa đã tạo dựng chúng ta không phải để chúng ta làm khán giả đứng ngắm nhìn quyền năng tạo dựng của Ngài, mà trái lại Ngài cho chúng ta thông phần vào quyền năng tạo dựng ấy. Đây chính là một phần ý nghĩa của câu “con người được tạo dựng theo hình ảnh Thiên Chúa”. Alexis Carrel, nhà giải phẫu được lãnh giải Nobel, đã tóm lược quyền lực và vai trò của lời cầu nguyện như sau:

“Cầu nguyện là một hoạt động trưởng thành không thể thiếu được để phát triển nhân cách con người một cách trọn vẹn. Chỉ bằng cách cầu nguyện chúng ta mới có thể làm cho thể xác, tâm trí và tinh thần hoà hợp với nhau một cách nhịp nhàng trọn vẹn. Nhờ vậy chúng ta mới có được cái sức mạnh không thể bẻ gãy được dẫu  chúng ta vẫn chỉ là những “cây sậy yếu đuối”.

Để kết thúc, chúng ta hãy dâng lời khẩn nài lên cùng Chúa Giêsu:

Ôi giọng nói Chúa Giêsu,

Xin hãy kêu gọi chúng con mỗi khi chúng con sai đường lạc lối.

Ôi đôi mắt Chúa Giêsu, xin đoái nhìn chúng con khi chúng con cần được khích lệ.

Ôi khuôn mặt Chúa Giêsu,

Xin hãy mỉm cười với chúng con

Khi chúng con cần được trấn an.

Ôi đôi tay Chúa Giêsu,

Xin xức dầu cho chúng con

Khi chúng con yếu nhược.

Ôi cánh tay Chúa Giêsu.

Xin nâng chúng con dậy khi chúng con vấp ngã.

Ôi máu huyết Chúa Giêsu,

Xin tẩy sạch chúng con khi chúng con dơ bẩn.

Ôi thân xác Chúa Giêsu,

Xin nuôi dưỡng chúng con khi chúng con đói khát

Ôi trái tim Chúa Giêsu,

Xin giúp chúng con biết yêu thương lẫn nhau

Như Ngài đã yêu thương chúng con.

 

18.Chúa Nhật 17 Thường Niên

CẦU NGUYỆN CỦA TÔI, ĐIỀU GÌ CÒN THIẾU?

(Suy niệm của Lm. Gioan Nguyễn Văn Ty)

Quan sát Đức Giêsu cầu nguyện, các môn đệ đã nhận ra một nét gì đó rất mới mẻ và rất đặc trưng. Nét này không thấy có trong thói tục của người Do Thái nói chung, và của nhóm Biệt Phái nói riêng; khác cả với lối cầu nguyện mà Gio-an tẩy giả, nhóm Ét-sê-ni và các môn đệ ông thường làm. Người Do Thái nói chung cầu nguyện dựa trên việc cất cao giọng đọc các thánh vịnh, các lời ngôn sứ hay sách luật… Chính vì thế mà một vài đại diện trong nhóm môn đệ Đức Giêsu khẩn khoản xin Người dạy cho họ biết cầu nguyện, và cầu nguyên theo cách thức riêng của Người. Lời thỉnh cầu đó quả là chính đáng, và Đức Giêsu sẵn sàng đáp ứng vì nó liên quan tới điều quan trọng nhất mà người đang muốn khảng định: Cầu nguyện chính là đi vào tương quan phó thác với Chúa Cha nhân ái.

Điều mà các môn đệ mong đợi chắc hẳn không phải là được Thầy dạy cho một công thức cầu nguyện, mà chúng ta ngày nay quen gọi là kinh đọc. Người Do Thái thời đó vẫn quen sử dụng các thánh vịnh như công thức nền tảng. Tuy nhiên rất có thể khi quan sát Đức Giêsu cầu nguyện, các môn đệ đã nhận ra một điều gì rất khác lạ, một kiểu cách cầu nguyện không giống ai. Nét này khác xa lề thói các Pha-ri-sêu vẫn thường cầu nguyện nơi công cộng, hoặc các tu sĩ Et-sê-ni làm tại Qum-ram. Nét đặc sắc nhất các ông nhân ra chính là tâm tình con thảo thâm sâu chưa từng thấy bất cứ nơi đâu. Xét cho cùng thì Thánh Vịnh cũng không phải là những ‘kinh’ theo nội dung mà bổn đạo chúng ta vẫn hiểu ngày nay. Tự nó Thánh Vịnh là những tâm tình rất chân thành, nhưng trong tinh thần của ‘Cựu Ước’, mà mỗi người Do Thái diễn tả tương quan thường ngày của mình với Đức Chúa Gia-vê. Tất cả các tâm tình đó đều dựa trên một nền tảng duy nhất được các luật sĩ và Biệt Phái nhấn mạnh, đó là lòng trung thành kiên vững đối với giao ước đã ký kết. Sau này vào thời Đức Giêsu, qua ảnh hưởng của phái Ét-sê-ni, thái độ thống hối để lãnh phép rửa được nhấn mạnh. Nếu vậy thì nét cầu nguyện đặc trưng của Thầy Giêsu, đồng thời cũng là của từng người Ki-tô hữu chúng ta cụ thể là gì?

Đức Giêsu không đơn thuần dạy một công thức diễn đạt mới, cái sau này được đặt tên là ‘kinh Lạy Cha’ (tiêu đề quen thuộc luôn được gán cho đoạn văn này). Ngay trong câu Đức Giêsu nói: “Khi cầu nguyện anh em hãy thưa (thay vì nói hoặc đọc) thế này: ‘Lạy Cha, nguyện ( thay vì cầu xin) cho danh Cha vinh hiển…’, ta sẽ thấy ngay nổi cộm một tâm tình, tâm tình tín thác. Ngay cả các điều ‘xin’ của phần sau cũng toát ra niềm tin tưởng sâu đậm nhất. Chính cái tâm tình này mới là chất tố cốt lõi của lối cầu nguyện mà Đức Giêsu đang muốn thông truyền.

Đương nhiện là bất cứ lời cầu nguyện nào cũng đều ít nhiều mang tâm tình này. Trong mọi tôn giáo, khi tín đồ khấn vái, họ cơ bản tin tưởng sẽ được thần thánh phù trì. Tuy nhiên vấn đề là ở chỗ, dựa trên cơ sở nào mà họ đặt niềm tin tưởng phó thác. Người Do thái có cơ sở của Cựu Ước: một giao ước sòng phẳng giữa Đức Chúa Gia-vê với dân riêng của Ngài. Gio-an nhấn mạnh trên nền tảng thống hối và lãnh phép rửa để được tha tội (xem Lc 3, 3-18). Tín đồ các tôn giáo khác nói chung, dựa trên qui luật ‘có đi có lại’ của giao tế xã hội. Họ thờ cúng dâng hương để mong được thần thánh phù trì… Thế còn Ki-tô hữu chúng ta cầu nguyện dựa trên cơ sở nào?

Đức Giêsu dùng hai hình ảnh để quảng diễn cơ sở của lòng tín thác Ki-tô hữu trong cầu nguyện: người bạn và người cha. Hai hình ảnh này có tác dụng trước hết là triệt tiêu cả ba cơ sở nói trên. Nếu là ‘nguyện xin’ với bạn và cha, thì sẽ không còn sự sòng phẳng của giao kèo ký kết, không còn sự cách biệt trên dưới, và cũng chẳng cần lễ vật quà cáp lót đường. Chỉ còn một điều duy nhất quan trọng là tin tưởng hầu như mù quáng, cố chấp tới độ không ngại gây phiền hà. Câu chuyện gõ cửa nhà bạn vay bánh giữa đêm khuya, hay xin ‘bố’ của ăn, phải chăng là để nêu rõ thái độ rất ‘độc’ này của cầu nguyện Ki-tô hữu?

Và điều này không chỉ đơn thuần là một khảng định trên lý thuyết. Có lẽ vào thời điểm lúc Đức Giêsu trả lời câu hỏi của mộn đệ, nó còn có vẻ lý thuyết xa vời thật, ngược ngạo nữa là đàng khác: Thiên Chúa mà là cha và là bạn sao được! Thế nhưng sau biến cố thập giá và phục sinh, thì đã trở thành một thực tế quá rõ ràng và hiển nhiên. Thực vậy, niềm tin vào thập giá và phục sinh trở thành cơ bản trong tương quan (giao ước mới) giữa người môn đệ với Thiên Chúa của Đức Giêsu Ki-tô. Họ đã nắm bắt được bằng chứng không thể chối cãi về một Thiên Chúa từ nhân tới độ không tiếc bất cứ điều gì đối với những ai kêu cầu Người, ngay cả hy sinh tới Người Con yêu quí nhất Người cũng chẳng từ. Do vậy bất cứ ai tự cho mình là môn đệ Đức Giêsu, mà không biết chất tố này khi cầu nguyện, thì chưa thể được kể là Ki-tô hữu chân chính.

Nếu như thế ta có thể khảng định được chăng: tin tưởng phó thác trong cầu nguyện chính là thước đo chính xác nhất của niềm tin Ki-tô hữu? Thánh Phao-lô xác quyết: chúng ta không biết cầu nguyện thế nào cho phải lẽ, nếu Thần Khí không rên siết trong ta (xem Rm 8,18-27). Phải chăng Đức Giêsu cũng có ý tưởng tương tự khi nói ‘Cha trên trời ban Thánh Thần cho những kẻ kêu xin Người’? Thế thì, một chút chiêm ngắm thập giá, một chút vào sâu hơn trong tình yêu nhân ái của Thiên Chúa, là điều tối cần thiết để mọi Ki-tô hữu có thể tiến hành cầu nguyện của mình. Tuy nhiên thật không may, ‘cái chút’ này trên thực tế xem ra vẫn còn thiếu trầm trọng trong cầu nguyện của nhiều Ki-tô hữu chúng ta. Chính vì lẽ đó mà lời khẩn cầu của các môn đệ: “Lạy Thầy, xin dạy chúng con biết cầu nguyện!” vẫn tiếp tục phải là điệp khúc khởi đầu cho mọi cầu nguyện chân thành của mọi Ki-tô hữu chúng ta.

Lạy Thầy Giêsu, xin dạy con cầu nguyện! Xin hãy dạy con cầu nguyện với một Thiên Chúa không tiếc xót con bất cứ điều gì, kể cả phó nộp Người Con yêu quí nhất của Người. Xin cho con biết dành một chút thời giờ cho việc chiêm ngắm tinh yêu nhân ái và lòng thương xót bao la của Chúa trước khi tiến hành cầu nguyện. Xin Thần Khí Chúa hãy luôn nhắc nhở con rằng: dấu Thánh Giá mà con làm đầu giờ cầu nguyện chính là để giúp đưa con vào tâm tình cơ bản và thiết yếu này, là trọn vẹn tin tưởng phó thác nơi lòng Chúa xót thương và cứu độ. Chỉ như thế lời cầu nguyện của con mới có được tâm tình như Chúa muốn. Amen.

 

19.Abba! Lạy Cha

(Suy niệm của Lm. Giuse Đỗ Văn Thụy)

Tin mừng Lc 11: 1-13: Khi cầu nguyện, chúng ta không thể làm gì hơn là xin ơn tha thứ, vì dù con người tốt nhất trong chúng ta cũng chỉ là một tội nhân đến trước Thiên Chúa vô cùng thánh thiện.

Vào tháng 5 năm 1998, tại Houston, Texas, một cuộc hội thảo lớn về Y Học và Đức Tin với sự tham dự của hơn 700 bác sĩ, điều dưỡng, dược sĩ, nha sĩ. Những báo cáo cho thấy là những người có Đức Tin và được cầu nguyện cho thì mau lành bệnh gấp 12 lần những người không có Đức Tin sau khi được giải phẫu tim.

Một cuộc khảo cứu kéo dài 28 năm trên một số người lớn tuổi cho thấy là những người chăm đi lễ nhà thờ để cầu nguyện thì ít bệnh tật từ 25% đến 35% so với những người không có tôn giáo. Những người đi lễ nhà thờ thường xuyên có một hệ thống miễn dịch, dễ đề kháng bệnh tật mạnh hơn mức bình thường.

Từ xa xưa, con người đã thấy sự cần thiết và hữu ích của cầu nguyện, chính vì vậy, Gioan đã làm như thế cho môn đệ của ông và bây giờ các môn đệ của Chúa Giêsu cũng đến xin thầy mình dạy cầu nguyện. Đây là bài cầu nguyện Chúa Giêsu dạy, được Luca và Matthêu ghi lại.

Một số điểm chúng ta cần lưu ý:

1. Abba, Lạy Cha

Danh xưng “Cha” đã có nơi các tôn giáo rất khác nhau, từ dạng thô sơ nhất đến dạng phát triển nhất, của người Hy Lạp, Rôma và Sêmít. Nhưng điều lạ là việc sử dụng một danh xưng thân mật để thưa với Thiên Chúa. Theo các nghiên cứu của Jeremias và Marchel, ’abbâ’ là một danh xưng thân mật, nên không bao giờ được người Do Thái dùng để thân thưa với Thiên Chúa. Đôi khi, cũng rất hiếm, từ này được dùng để nói về Thiên Chúa, chứ không bao giờ để thưa với Thiên Chúa. Và ngay cả nói về Thiên Chúa, các bản Targumim (bản dịch và diễn giải) cũng rất ngại áp dụng danh hiệu “Cha” cho Ngài. Ngược lại, theo chứng từ của Mc 14,36, được củng cố gián tiếp bởi Gl 4,6, Đức Giêsu là người đầu tiên thưa với Thiên Chúa bằng tiếng gọi thân mật Abba, và như thế Người tỏ cho thấy tương quan thân tình như là người con với Thiên Chúa, một thứ tương quan mới mẻ và duy nhất, vô song.

2. Nội dung kinh cầu nguyện của Chúa Giêsu

Phần đầu: lời cầu cho Nước Chúa được hiển trị.

Phần hai: xin những sự cần thiết cho chúng ta.

Thiên Chúa là một người Cha luôn quan tâm đến nhu cầu của chúng ta. Đây là một lời cầu nguyện bao quát cả cuộc đời.

- Nó bao trùm các nhu cầu hiện tại. Chúa Giêsu dạy chúng ta cầu xin lương thực cho chúng ta mỗi ngày. Nên nhớ bánh đủ ăn từng ngày là điều chúng ta cầu xin. Điều này nhắc lại câu chuyện xưa về manna trong hoang địa (Xh 16,11-21). Dân Chúa chỉ được lượm manna đủ ăn trong một ngày mà thôi. Chúng ta đừng lo một tương lai không rõ, nhưng ngày nào lo cho ngày ấy.

- Lời cầu nguyện này cũng bao trùm tội lỗi đã qua

Khi cầu nguyện, chúng ta không thể làm gì hơn là xin ơn tha thứ, vì dù con người tốt nhất trong chúng ta cũng chỉ là một tội nhân đến trước Thiên Chúa vô cùng thánh thiện.

- Lời cầu nguyện này cũng bao trùm các thử thách trong tương lai

Từ “cám dỗ” trong Tân Ước có nghĩa là bất cứ hoàn cảnh thử thách nào. Nó không chỉ có nghĩa là quyến rũ phạm tội mà còn bao gồm mọi hoàn cảnh khiến con người bị thử thách về đức độ, thanh liêm, lòng tín trung. Chúng ta chỉ có thể thắng nó nhờ ơn Chúa ban.

3. Trở lại phần một của kinh Lạy Cha

Cầu nguyện cho danh Cha cả sáng, Nước Cha trị đến, Ý Cha thể hiện dưới đất cũng như trên trời. Điều đáng ngạc nhiên nhất là khi đặt tất cả chú ý về Cha như trung tâm, Chúa Giêsu không nói một tiếng về bản thân mình. Không nói gì đến Chúa Giêsu ở đây là một trong những điều thật ý nghĩa: tránh bỏ hết mọi quan tâm đến bản thân, Chúa Giêsu luôn hướng nhìn về Cha.

Chúa Giêsu dạy chúng ta cầu nguyện cho danh Cha cả sáng, Nước Cha hiển trị. Để thể hiện được điều này đòi chúng ta phải cầu cho ý Thiên Chúa, chớ không phải ý của chúng ta. Chúa Giêsu đã làm gương cho chúng ta.

Suốt cuộc đời của Chúa Giêsu là thi hành thánh ý Thiên Chúa Cha, nên lời cầu nguyện của chúng ta cũng phải rập theo lời cầu nguyện của Chúa Giêsu, tức là cầu nguyện để ý của Thiên Chúa Cha được thể hiện. Ý của Thiên Chúa được thể hiện, đó chính là làm cho danh Cha được cả sáng và Nước Cha được hiển trị.

Cầu nguyện cho ý của Thiên Chúa, đó mới là điều quan trọng. Chính vì vậy nhiều khi chúng ta tưởng rằng chúng ta xin một đường mà Chúa lại cho một nẻo như khi

- Chúng ta xin Người vứt bỏ nỗi đau khổ, thì Người lại nói khổ đau sẽ đưa con ra khỏi những lo toan trần thế và đưa con lại gần Thiên Chúa hơn.

- Khi chúng ta xin Chúa cho sức khoẻ để có thể làm được những việc lớn lao – Người lại ban cho chúng ta sự yếu đuối để tôi làm mọi việc cách tốt hơn.

- Khi chúng ta xin Chúa cho giàu sang để có thể sống hạnh phúc hơn – Người lại ban cho chúng ta sự nghèo nàn để chúng ta biết cậy dựa vào Chúa hơn.

- Khi chúng ta xin Chúa ban cho quyền lực để được người đời xưng tụng – Người lại ban cho chúng ta sự mọn hèn để chúng ta biết cần đến Ngài hơn.

- Khi chúng ta xin Chúa ban cho mọi sự, nhờ đó chúng ta có thể tận hưởng thú vui cuộc sống – Người lại ban cho chúng ta cuộc sống để nhờ đó chúng ta tận hưởng mọi sự.

Như thế xem ra chúng ta chẳng được tất cả những điều chúng ta xin, nhưng lại nhận được mọi thứ chúng tai cần. (Anon)

Hiểu được như vậy, khi chúng ta lặp lại lời “cầu nguyện của Đức Giêsu, đến lượt chúng ta, chúng ta mới dám tin rằng “Chúa Cha yêu thương chúng ta bằng chính tình yêu mà Người yêu mến Con Một của Người” (Gioan 20,17). Đó chính là tâm tình của Chúa Giêsu khi dạy chúng ta thân thưa với Thiên Chúa Cha: ABBA, Lạy Cha. Amen.

 

home Mục lục Lưu trữ