Flag Counter

Tìm hiểu giáo lý

Thống kê truy cập

Đang online: 43

Tổng truy cập: 1432800

Trái Tin Biết Ơn

Cập nhật : 08-10-2010
 

TRÁI TIM BIẾT ƠN

Nếu có ai đưa cho tôi một chiếc đĩa đầy cát và bảo tôi hãy thử tìm những mảnh sắt bé nhỏ nằm lẫn lộn trên cát, thì với đôi mắt và những ngón tay bình thường của mình, tôi khó lòng mà thành công. Thế nhưng, với một thỏi nam châm, tôi lại có thể dễ dàng và nhanh chóng hút ra những vụn sắt li ti trộn lẫn trong cát.

Một trái tim vô ơn có thể so sánh với đôi mắt trần và những ngón tay vụng về của tôi mò mẫm trên đống cát, không tài nào khám phá được những ơn lành Thiên Chúa đã ban cho đời tôi. Nhưng với một trái tim biết ơn, giống như một thỏi nam châm hút được sắt, tôi có thể lướt nhanh qua mỗi giây phút của một ngày sống và vui mừng đọc ra được biết bao nhiêu là hồng ân Chúa, chỉ khác một điều là những mảnh sắt nhỏ lẫn trong đống cát của Thiên Chúa lại là những vật quý giá hơn vàng !

Nhiều người sống quá hời hợt nên thấy cuộc đời, những biến cố xảy ra hằng ngày, và những cảnh vật chung quanh mang toàn một mầu đen tối và vô giá trị, như thể đất cát tro bụi tầm thường. Thế nhưng đối với những người sống có chiều sâu nội tâm, từng biến cố, từng sự vật chung quanh, dầu tầm thường nhỏ bé đến đâu cũng là dịp để họ suy niệm và dâng lời cảm tạ. Ðó có thể là một nụ hồng vừa hàm tiếu, những tia nắng tinh nguyên của một buổi sáng đẹp trời, một cái xiết tay cảm thông, một cử chỉ tha thứ, một sự giúp đỡ nho nhỏ...

Trích từ LẼ SỐNG, 27.3.2000

CẦU NGUYỆN:

CHỈ CẦN CÁM ƠN CHÚA !

Một hôm, một người bạn tôi cùng với đứa con 3 tuổi ở trên xe với anh, đang trên đường ngang qua một ngã tư. Bỗng, cánh cửa xe bật tung ra và đứa bé rơi xuống khỏi xe ngay giữa đường xe cộ tấp nập cả bốn hướng ! Ðiều cuối cùng mà anh kịp nhìn thấy là một chiếc xe hơi đang lao rất nhanh về phía đứa con bé bỏng của anh ! Anh chỉ còn biết kêu lên: "Giê-su !" Ngay khi dừng được xe lại, anh phóng ra và chạy đến cạnh con mình, nó hoàn toàn bình yên vô sự. Không ngờ, chính người lái chiếc xe suýt cán đứa bé thì lại ở trong tình trạng kinh hoàng, gần như là động kinh. Bạn tôi đến cạnh ông và cố gắng trấn an...

Anh bảo: "Xin ông đừng lo ! Con tôi không sao cả, nó bình an vô sự... Ðừng nghĩ ngợi gì nữa. Chỉ cần cám ơn Chúa vì ông đã dừng kịp thời !" Người kia ấp úng trả lời: "Ông không hiểu đâu ! Chính tôi đang tạ ơn vô cùng, vì lúc nãy... chân tôi đâu có kịp chạm đến bàn đạp thắng !"

Lạy Chúa, xin cho lòng con luôn hướng về Chúa để biết thốt lên những lời tri ân trong mọi biến cố vui buồn, lớn nhỏ trong cuộc sống...

Bản dịch của TRẦN DUY NHIÊN, trích Nối Lửa Cho Ðời số 6

CHỨNG TỪ:

CẢM TẠ THIÊN CHÚA

Một ngày cuối năm 1965, trên một chuyến bay từ Ý về Hoa Kỳ mang theo một số vị Giám Mục Mỹ mới đi dự Công Ðồng Vatican 2 về, có một nữ chiêu đãi viên hàng không rất xinh đẹp, tận tình và nhã nhặn phục vụ các hành khách. Thế nhưng đặc biệt trong cả chuyến bay, cô vẫn cảm thấy bực bội trong lòng và mất tự nhiên trước một đôi mắt cứ nhìn chăm chú mãi vào khuôn mặt và vóc dáng của cô mỗi khi thấy cô xuất hiện. Lại càng đáng bất bình hơn nữa khi cô tìm cách kín đáo hỏi thăm một hành khách ngồi gần đó, thì hóa ra đó lại là đôi mắt của một giáo sĩ, Ðức Cha Fulton Sheen, vị Giám Mục Tông Ðồ lừng danh nước Mỹ.

Khi phi cơ hạ cánh, đợi các hành khách xuống hết, Ðức Cha mới tiến đến trước mặt cô gái, ngỏ ý một cách đứng đắn trang trọng nhưng không kém phần trìu mến dịu dàng: "Hỡi cô bé, cô xinh lắm ! Cô hãy cảm tạ Thiên Chúa thật nhiều, vì Người đã ban tặng cho cô một sắc đẹp tuyệt vời..."

Thế rồi chỉ vài ngày sau, có tiếng gõ cửa văn phòng làm việc của Ðức Cha Fulton Sheen ở Tòa Tổng Giám Mục New York. Cô chiêu đãi viên hàng không hôm nọ vào đề ngay khi vừa ngồi xuống ghế: "Thưa Ðức Cha, câu nói của Ðức Cha đã làm cho con phải băn khoăn suy nghĩ mãi. Vậy thưa Ðức Cha, con biết phải cảm tạ Thiên Chúa như thế nào cho xứng đáng với những gì Người đã ban cho con ?"

Ðức Cha điềm đạm đặt lại cho cô một câu hỏi thay vì trả lời: "Thế con có bao giờ nghe nói đến một trại phong cùi mang tên Di Linh ở Việt Nam chứ ?" Cô gái ngước đôi mắt xanh như dọ hỏi: "Thưa Ðức Cha, có lần con đã đọc được trên báo và cũng đã được nghe ai đó kể về trại Di Linh."

Ðức Cha dõi nhìn xa xăm qua khuôn cửa sổ: "Có thể hiểu theo một cách nào đó thì Thiên Chúa đã dành tất cả những nét đẹp của những người cùi ở Di Linh mà ban riêng cho con. Nếu con thành tâm muốn cảm tạ Thiên Chúa, con hãy xin sang Việt Nam và tìm cách an ủi họ bằng đời sống phục vụ..."

Chỉ chừng ấy thôi, cô chiêu đãi viên hàng không sau đó đã trút bỏ tất cả tương lai để tự nguyện khoác áo nữ tu. Sau một thời gian tập tu và học hỏi, chị đã xin Nhà Dòng cho được sang Việt Nam phục vụ ngay giữa những con người bất hạnh ở Di Linh...

Theo lời kể của Lm. TIẾN LỘC, trích Nối Lửa Cho Ðời tập 2

CÂU TRUYỆN:

ÐỂ TỎ LÒNG BIẾT ƠN

Tuần trước, vào một buổi chiều đẹp trời, tôi đi taxi. Cứ nhìn cái cách anh tài xế sang số xe một cách nóng nẩy, tôi hiểu ngay là anh ta đang có điều gì không ổn trong tâm trí. Lựa lời hỏi han, tôi được anh cho biết lý do: "Bực mình quá anh ạ ! Sáng nay, có một người khách bỏ quên ví tiền trên xe của tôi. Tôi mở ví để tìm địa chỉ mới biết trong ví có 1.500 quan tiền Pháp. Tôi bỏ hơn 1 giờ để tìm cho ra khách sạn ông ấy trọ. Anh có tin là ông ta chẳng thèm nói một lời với tôi không ? Ông ta mở ví đếm lại tiền, nhìn tôi chằm chằm y như tôi đã móc túi ông ta vậy !"

Tôi tế nhị hỏi thêm anh tài xế: "Thế ông ấy không biếu anh một chút sao ?" Anh ta ngoái lại băng ghế sau nhìn tôi phân bua: "Không một xu ! Tôi hoàn toàn thất vọng, mất bao nhiêu thì giờ, lại tốn xăng nữa chứ ! Thật ra, tôi không nghĩ đến chuyện được thưởng tiền. Giá như ông ta chỉ cần nói với tôi một lời cảm ơn..."

Mọi người chúng ta đều cần một sự biết ơn tương xứng với hành động của mình. Lòng vô ơn dễ bóp chết thiện ý. Và chúng ta nhớ rằng sự biết ơn là một đức tính mà chúng ta không bao giờ thực hành cho đầy đủ.

Trong chiến tranh thế giới lần hai, bà mẹ của một người lính nhảy dù Mỹ nhận được thư con từ bên Pháp. Anh kể rằng anh bị thương, bị đói khát, nhưng lại được một phụ nữ ở làng Avranches nuôi dưỡng và che giấu khỏi quân Ðức đang chiếm đóng. Rủi thay, vài tháng sau, người lính tử trận trong khi tấn công vùng Ardennes.

Ðể cám ơn người phụ nữ chưa biết tên kia, trong suốt 2 năm, bà mẹ đã để dành tiền, vượt Ðại Tây dương, đến thành phố được nhắc đến trong thư con. Bà tìm được người phụ nữ đã săn sóc con bà và tặng một gói quà nhỏ. Ðó là chiếc đồng hồ mà con bà đã lĩnh thưởng trong kỳ thi tú tài, một kỷ vật vô giá đối với bà. Việc bà mẹ tỏ lòng biết ơn đã gây xúc động cho người dân miền Normandie nước Pháp, đến nỗi cử chỉ ấy trở nên một huyền thoại tại Avranches và toàn vùng...

Lòng biết ơn là một nghệ thuật chứng tỏ mình nhạy cảm với mọi thiện ý của người khác, dù điều ấy lớn hay nhỏ. Ða số chúng ta đều cảm thấy vui thích khi được người khác đối đãi tử tế, tặng quà hoặc giúp đỡ khi cơ nhỡ. Nhưng chúng ta cũng cần hoàn thiện việc tỏ lòng biết ơn bằng cách làm cho nó trở nên càng chân thành và càng riêng tư càng tốt. Quả thật, không có gì xúc phạm người khác bằng một lời cảm ơn qua loa, nói cho lấy có nơi đầu môi chót lưỡi !

Nhà viết kịch nổi tiếng của Hoa-kỳ là ông James Barrie kể lại một câu chuyện như sau: "Một chiều nọ, tôi và một người bạn Tô-cách-lan đang bàn chuyện làm ăn. Ðứa con gái 9 tuổi của ông ấy đem đến một đĩa bánh ngọt do bé mới làm xong. Ông bố bực mình vì câu chuyện bị ngắt ngang, liền cầm một chiếc bánh cắn một chút, nói vội một lời cảm ơn con cho xong để tiếp tục nói chuyện với tôi. Cô bé lặng lẽ rời căn phòng. Vài tuần sau. mẹ cô hỏi sao bé không còn hí hửng làm bánh ngọt như mọi khi thì bé òa khóc: "Con sẽ không bao giờ làm bánh nữa đâu !"

Lòng biết ơn đôi khi cũng vượt quá khuôn khổ chuyện riêng tư. Con trai tôi, một sinh viên y khoa kể rằng, một bệnh nhân đã được cứu sống nhờ truyền máu. Sau khi lành bệnh, ông ta hỏi các bác sĩ liệu có cách nào biết được tên người đã hiến máu cho ông. Người ta trả lời là không. Vài tuần sau, ông ta trở lại bệnh viện và xin hiến máu. Và ông đã hiến khá nhiều lần. Một bác sĩ ngạc nhiên về nghĩa cử của ông thì ông đơn giản đáp: "Có một người vô danh đã hiến máu cho tôi. Nay tôi cũng xin hiến máu để tỏ lòng biết ơn !"

Cũng cần phải nghĩ rằng lòng biết ơn có thể không đơn thuần là một tình cảm chóng qua, nhưng lại là một nguồn mạch làm trỗi dậy sức sống trong một số trường hợp. Nhà vạn vật học Hudson kể lại câu chuyện sau đây: "Một tối nọ, tôi dẫn một người bạn thân về nhà chơi, có gì ăn nấy. Sau bữa ăn, ông bạn ấy bảo tôi: "Bạn may mắn có người vợ lo lắng sửa soạn những bữa ăn thật tuyệt vời, mặc dù tôi thấy chị có vẻ yếu và nặng gánh con cái." Chính lời khen này đã mở mắt cho tôi. Lời khen ấy giúp tôi nhìn thấy sự anh hùng trong đời thường của vợ tôi mà vốn dĩ trước đó, tôi cứ xem là chuyện thường tình !"

Lòng biết ơn cần được biểu lộ cả trong từng chi tiết nữa. Người đưa thư, anh thợ hớt tóc, cô thợ may, người phục vụ khách sạn... họ đều giúp đỡ một cách nào đó cho chúng ta lúc này lúc khác. Khi cảm ơn họ, chúng ta biến các quan hệ máy móc thành ra nhân bản hơn, và biến các công việc nhàm chán đều đặn thành ra hết sức dễ chịu.

Một bệnh nhân của tôi, vốn là nhân viên bán vé xe buýt ở Luân-đôn kể với tôi: "Ðôi khi tôi chán ngấy công việc. Người ta cự nự, quấy rầy tôi hoặc kêu ca là không đủ tiền nên không chịu mua vé. Thế nhưng, có một bà cụ già đi chuyến xe buổi sáng và buổi tối đã luôn cảm ơn tôi rất lịch sự khi tôi trao vé cho bà. Tôi tưởng tượng như thể bà đang nhân danh tất cả mọi hành khách để cảm ơn tôi, và điều đó làm cho tôi thấy phấn chấn hơn trong công việc..."

Một số người rất ngại việc diễn tả sự biết ơn, sợ rằng sẽ quấy rầy kẻ khác. Một bệnh nhân của tôi, vài tuần sau khi rời bệnh viện, đã trở lại để cảm ơn cô y tá. Ông nói: "Tôi không đến sớm hơn được, vì tôi cứ ngần ngại, nghĩ rằng chị không thích những người đến cám ơn..." Cô y tá đáp: "Trái lại chứ ạ ! Tôi rất mừng vì ông đã trở lại đây thăm tôi. Rất ít người hiểu rằng chúng tôi cần đến những lời khuyến khích động viên để chúng tôi có thể làm tốt hơn nữa công việc của mình..."

Chúng ta đừng sợ là mình biểu lộ sự biết ơn quá nhiều. Chúng ta đừng quên rằng nụ cười, lời cảm ơn, lời nói tri ân của chúng ta sẽ đem lại bao lợi ích cho nhiều người trong cuộc sống của họ...

Dịch từ Sélection, báo TTCN 6.1997, trích Nối Lửa Cho Ðời tập 2
 
Nguồn : gxnl 

home Mục lục Lưu trữ