Flag Counter

Tìm hiểu giáo lý

Thống kê truy cập

Đang online: 150

Tổng truy cập: 1432989

Lòng Tin Chữa Lành

Cập nhật : 08-10-2010
 

LÒNG TIN CHỮA LÀNH

Tiếng cám ơn vẫn là lời quan trọng của con người đối xử với nhau. Còn gì ấm êm, an ủi, phấn khích cho bằng một tiếng cám ơn khi người khác tế nhị nói với ta. Cuộc đời lắm phiền toái hơn gặp những sự hưng phấn, thoải mái, vỗ về, an ủi. Ta làm ơn cho kẻ khác, không mong được đáp trả báo đền. Nhưng một tiếng cám ơn vẫn là sự khích lệ lớn làm ta quên đi những sự nhọc nhằn đã giăng đầy chồng chất trên đời ta. Lời Chúa hôm nay nói lên tấm lòng biết ơn của một người Sa-ma-ri ngoại đạo đã trở lại gặp Chúa để cảm tạ tri ân Người vì anh ta đã được chữa khỏi bệnh phong cùi .

I.   Ý NGHĨA LỜI CHÚA:

Tin Mừng Lu-ca trích đoạn 17, 11 � 19 diễn tả cuộc hành trình của Chúa Giê-su đi Giê-ru-sa-lem. Phép lạ Chúa làm hôm nay xảy ra trong cuộc đời rao giảng của Người tại biên giới Sa-ma-ri và Ga-lil-ê. Chúa gặp mười người mắc bệnh phong cùi. Theo tục lệ của người Do-thái lúc đó, người mắc bệnh phong cùi là người bị xã hội loại trừ, người bị ô uế phải sống cách xa mọi người. Lề luật cấm họ không được lại gần bất cứ một ai. Nên, khi thấy Chúa Giê-su, họ chỉ dám đứng xa xa mà van xin Người chạnh lòng thương xót.Chúa Giê-su đã đáp ứng lời van xin của họ và dạy họ hãy đi trình diện các tư tế. Lề luật Do-thái dành cho các tư tế quyền xem xét và tuyên bố bệnh nhân đã khỏi bệnh thật chưa. Ðược các tư tế xác nhận khỏi bệnh, họ mới có quyền trở lại cuộc sống bình thường và hòa nhập với xã hội đương thời .

Vâng, cả mười người đến trình diện với các tư tế đã được xác nhận hoàn toàn khỏi bệnh.Chín người Do-thái được chữa lành đã không nhận ra nguyên nhân nào và ai đã chữa họ khỏi bệnh cùi. Họ đã quá nê vào lề luật và tưởng rằng họ đã làm theo lề luật dạy nên họ được lành bệnh. Họ chỉ dừng lại ở việc họ đã được khỏi bệnh. Còn người ngoại giáo Sa-ma-ri: một người đáng ghét và bị liệt vào hạng tội lỗi trước mặt người Do-thái lại là người biết ơn, đã quay trở lại để cám ơn Chúa Giê-su khi anh ta được tuyên bố khỏi bệnh. Anh cảm nghiệm được tình thương của người đã chữa lành anh ta là Chúa Giê-su. Anh đã quỳ dưới chân Chúa Giê-su, cám ơn và ngợi khen lòng thương xót của Người, Ðấng đã cứu chữa anh ta không chỉ cơn bệnh hiểm nguy thân xác mà còn chữa anh ta cả tâm hồn. Anh đã không dừng lại ở sự sống thân xác, nhưng đã đi tới lòng tin. Tin vào Chúa Giê-su, Ðấng nhân lành, thương xót, hiền hậu.

II. �CÁI TRỚ TRÊU VẪN LÀ CÁI NGHỊCH LÝ CỦA TIN MỪNG:

NGƯỜI Ở TRONG LẠI PHẢI Ở NGOÀI VÀ NGƯỜI Ở NGOÀI LẠI ÐƯỠC Ở TRONG:

Sự đời vẫn thường xảy ra những điều ta không hay trước, những sự bất ngờ. Tin Mừng đã nhiều lần nhắc lại nghịch lý này. Chúa Giê-su đã mặc khải Ðạo Tình Thương và xây dựng Giáo Hội của Người trên cốt lõi Tin Mừng Tình Thương. Chúa Giê-su dạy mọi người hãy sống tình thương và thực thi tình thương bác ái đối với người khác.

Chúa Giê-su đã quả quyết viên sĩ quan bách quản, người ngoại đã có lòng tin mạnh mẽ hơn bất cứ người Ít-ra-en nào. "Tôi nói cho các ông hay:ngay cả trong dân Ít-ra-en, Tôi cũng chưa thấy một người nào có lòng tin mạnh như thế" ( Lc 7, 9 ). Hay nói về người đàn bà "ngoại" Hy-lạp, gốc Phê-ni-xi thuộc xứ Xy-ri-a, Chúa khen bà: "Vì bà nói thế, nên bà cứ về đi, quỷ đã xuất khỏi con gái bà rồi" ( Mc 7, 29 ). Hoặc bên bờ giếng Gia-cóp, Chúa Giê-su đã biết rõ người đàn bà đang nói với mình là ai, Người thấy hết cả cõi lòng của người đàn bà, đến nỗi người đàn bà đã chạy vào thành và nói với người ta: "Ðến mà xem:có một người đã nói với tôi tất cả những gì tôi đã làm. Ông ấy không phải là Ðức Ki-tô sao ?" ( Ga 4, 29 ). Còn đối với người Sa-ma-ri nhân hậu, Chúa đã quả quyết: chính ông ta là người đã chạnh lòng thương và bác ái với người đồng loại chứ không phải là vị tư tế, thầy Lê-vi hay bất cứ người Do-thái nào khác. ( Lc 10, 29 � 37 ).

Ðời lúc nào cũng lẫn lộn vàng thau. Cái thật và cái giả. Ánh sáng và bóng tối. Cái trớ trêu mà Chúa Giê-su đã nêu lên ở đoạn Tin Mừng hôm nay và nhiều đoạn Tin Mừng khác để dạy các môn đệ và mọi người ở muôn thời vẫn là người có đạo chưa chắc đã thực thi bác ái tốt, chưa chắc đã có lòng tin mạnh nếu họ chỉ mang nhãn hiệu là Ki-tô hữu, là Công giáo. Người ngoại đạo xem ra bị coi là tội lỗi là xấu xa trước mắt người Do-thái, đối với Chúa Giê-su họ lại là những người thực thi đạo. Họ chưa được nghe rao giảng, nhưng lòng họ đã rất gần Chúa, Ðấng họ tin chắc chắn sẽ giúp họ. Nên, Chúa nói: "Kẻ sau hết sẽ trở nên trước và ngược lại" quả thực rất chí lý, đáng cho muôn đời suy nghĩ !

III.  ÁP DỤNG THỰC TẾ:

Trong đời sống, chúng ta đã nhận được biết bao ơn huệ nhưng không của Chúa. Chúng ta có biết đáp trả lại tình thương vô biên dạt dào của Chúa hay không ? Thánh Lễ, Kinh Nguyện và các Bí Tích ( họp thành Phụng Vụ ) có giúp ta đặt mối tương quan mật thiết giữa ta và Chúa Giê-su, Ðấng nuôi sống ta ?

Có bao giờ chúng ta nghi ngờ lòng nhân từ của Chúa không ? Chính Chúa Giê-su cứu độ chúng ta.Lề luật chỉ giúp ta. Sự thật mới giải phóng ta. Chính Chúa Giê-su dạy ta thực thi những điều thiện hảo: "Hãy học cùng Ta vì Ta hiền lành và khiêm nhượng" ( Mt 12, 29 ).

Lm. Giu-se NGUYỄN HƯNG LỠI, DCCT, Giáo Xứ Phú Sơn ( Fyan )
 
Nguồn : gxnl 

home Mục lục Lưu trữ