Flag Counter

Tìm hiểu giáo lý

Thống kê truy cập

Đang online: 27

Tổng truy cập: 1717411

HÃY SẮN SÀNG

HÃY SẮN SÀNG  

 

Suy Niệm

Vào một ngày của tháng 10 năm 1992,

một số người Nam Hàn tụ tập ở các nhà thờ

để chờ ngày tận thế đến vào lúc nửa đêm.

Có người đã bán nhà và xin nghỉ việc,

nhưng dĩ nhiên đó không phải là ngày tận thế.

Kinh Thánh chẳng hề nói tận thế đến vào lúc nào.

Đức Giêsu cũng bảo là Ngài không biết (Mt 24,36).

Chính vì thế Kitô hữu không tin những lời đồn thổi,

nhưng kiên tâm chờ đợi trong hy vọng.

Đây không phải là thứ nơm nớp chờ đợi, khoanh tay,

nhưng là thứ chờ đợi bằng cách sống hết mình

để chuẩn bị cho trái đất đón Chúa trở lại.

Mùa Vọng là thời gian đặc biệt để tập sống chờ đợi.

Không phải chỉ là chờ mừng lễ Giáng sinh

mà nhất là chờ đợi Chúa đến kết thúc dòng lịch sử.

Ngày tận thế và ngày Chúa quang lâm là một.

Đó là một ngày đáng sợ,

không phải vì những hiện tượng kinh khủng sẽ xảy ra,

nhưng vì là ngày Chúa đến phán xét kẻ sống người chết.

Ngày đó còn là một ngày hội vui:

ngày vui của Chúa Giêsu toàn thắng vinh quang,

ngày vui của những người được cứu chuộc,

ngày vui của cả vũ trụ vật chất được giải phóng.

Tận thế là cánh cửa mở ra trời mới đất mới.

Tất cả được đưa vào thế giới vĩnh cửu.

Có lẽ chúng ta hôm nay mong chờ Chúa đến

ít hơn các Kitô hữu thuở ban đầu.

Chẳng ai thích nghĩ đến ngày tận thế.

Tận thế bị coi là chuyện tương lai xa vời.

Cuộc sống hiện tại có vô số mối lo âu và hy vọng:

ăn uống, cưới vợ, lấy chồng, làm ruộng, xay bột.

Thật ra, nghĩ đến ngày tận thế

cũng cần như nghĩ đến cái chết của mình.

Cái chết dạy người ta biết cách sống.

Ngày tận thế dạy người ta biết cách xây dựng thế giới

trên nền tảng vĩnh cửu, trên những giá trị trường tồn.

Đối với Kitô giáo, ngày tận thế không phải là ngày buồn,

ngày của hủy diệt và tang tóc,

nhưng là ngày của thân xác được sống lại,

ngày khai sinh một thế giới mới không bị hận thù và chết chóc đe dọa.

Ngày tận thế là ngày Chúa quang lâm.

Chúng ta phải sẵn sàng ra đón Ngài.

Sẵn sàng là cùng với Chúa xây dựng

một trái đất đầy tình thương và công lý.

Sẵn sàng là biến trái đất thành con đường dẫn tới Thiên đàng.

Ngày Chúa quang lâm là một ngày bất ngờ,

nhưng nó sẽ ít bất ngờ đối với những ai biết sẵn sàng chờ đợi.

Gợi Ý Chia Sẻ

Theo ý bạn, có sự giằng co giữa đời này và đời sau nơi người Kitô hữu không? Làm sao để mối lo toan về đời này không làm ta sao nhãng đời sau? Làm sao để mối quan tâm về đời sau lại thêm sức cho ta chu toàn bổn phận đối với đời này?

Nếu ngày mai tận thế, hôm nay bạn làm gì?

Cầu Nguyện

Lạy Chúa Giêsu, nếu ngày mai Chúa quang lâm,

chắc chúng con sẽ vô cùng lúng túng.

Thế giới này còn bao điều khiếm khuyết, dở dang,

còn bao điều nằm ngoài vòng tay của Chúa.

Chúa đâu muốn đến để hủy diệt,

Chúa đâu muốn mất một người nào

Xin cho chúng con biết cộng tác với Chúa

xây dựng một thế giới yêu thương và công bằng, vui tươi và hạnh phúc,

để ngày Chúa đến thực là

một ngày vui trọn vẹn cho mọi người và cho cả vũ trụ.

Xin nuôi dưỡng nơi chúng con

niềm tin vững vàng và niềm hy vọng nồng cháy,

để tất cả những gì chúng con làm

đều nhằm chuẩn bị cho ngày Chúa trở lại.

 

2.Giờ anh em không ngờ--Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu S.J.

Nhiều người tưởng Kitô giáo đã kết thúc

bằng việc Chúa Giêsu phục sinh và lên trời.

Chẳng còn gì phải chờ nữa.

Thật ra Kitô giáo cũng là tôn giáo của chờ mong.

Chúng ta ít khi để ý đến câu sau trong Kinh Tin kính:

“Người sẽ trở lại trong vinh quang,

để phán xét kẻ sống và kẻ chết.”

Các kitô hữu sơ khai ngóng ngày Chúa Giêsu lại đến.

Họ cầu xin: “Lạy Chúa Giêsu, xin hãy đến!” (Kh 22, 20),

và họ hy vọng chẳng bao lâu nữa Chúa sẽ trở lại.

Các thế hệ kitô hữu vẫn giữ nguyên niềm hy vọng này.

Hai ngàn năm trôi qua là một Mùa Vọng kéo dài.

Mùa Vọng không chỉ là bốn tuần trước lễ Giáng Sinh.

Ngày nào Chúa chưa trở lại trong vinh quang

Ngày đó chúng ta còn sống trong Mùa Vọng.

Cứ vào đầu Mùa Vọng, Phụng vụ lại nhắc ta phải chờ.                                                                               

Chờ Ngày Chúa quang lâm, toàn thắng trên mọi địch thù.

Chờ Ngày Chúa đến để xét xử toàn thể vũ trụ.

Chờ Ngày thân xác chúng ta được phục sinh.

Ngày tận thế không phải là ngày của hủy diệt

cho bằng là ngày thụ tạo bắt đầu cuộc sống mới.

Tuy nhiên, Ngày Chúa đến là một ngày bất ngờ (Mt 24, 42).

Chẳng ai biết đích xác giờ nào Chúa sẽ đến (Mt 24, 44).

Đây là một mầu nhiệm chỉ mình Chúa Cha biết (Mt 24, 36).

Chính vì Chúa đến bất ngờ mà con người phải sẵn sàng,

Khi luôn sẵn sàng, bất ngờ không còn là bất ngờ nữa.

Việc Chúa đến bất ngờ không làm chúng ta hoảng sợ.

Ai luôn canh thức thì chẳng sợ kẻ trộm khoét vách nhà mình.

Chúa không đến bất ngờ để chơi khăm chúng ta,

vì Ngài muốn mọi người được cứu độ khi Ngài đến.

Việc chờ đợi lâu có thể khiến lòng chúng ta phai nhạt.

Chúng ta bị hút vào vòng xoáy của cuộc sống mỗi ngày.

Chuyện ăn uống, giải trí, chuyện gia đình, con cái,

Chuyện làm ăn, bán buôn, chuyện thăng quan tiến chức.

Chúng ta tưởng mọi sự sẽ mãi mãi trôi êm,

cho đến khi một biến cố bất ngờ xảy ra làm tất cả vỡ vụn.

Những người thời ông Nôê bất ngờ trước cơn hồng thủy.

Những người ở Xơ-đôm bất ngờ trước ngọn lửa từ trời.

Nhiều người cũng bị bất ngờ vào ngày Chúa trở lại.

Lúc đó có hai người đàn ông đang làm ruộng.

Họ đang vất vả làm việc để nuôi gia đình.

Bề ngoài hai người chẳng có gì khác nhau.

Cũng có hai phụ nữ đang kéo cối xay bột để làm bánh.

Họ đang lo cho bữa ăn của cả nhà.

Bề ngoài hai người này cũng chẳng có gì khác nhau.

Nhưng khi Chúa đến thì chỉ một người được đem đi,

còn người kia bị bỏ lại (Lc 24, 40-41).

Chúng ta không rõ tại sao lại có sự khác biệt lớn lao ấy,

dù họ làm cùng một việc như nhau.

Chỉ Chúa là Thẩm phán mới biết nội tâm từng người.

Người được tuyển chọn “sẽ được đem đi

trên đám mây để nghênh đón Chúa” (1 Tx 4, 17; x. Mt 24, 31).

Làm thế nào để người kitô hữu sống đời thường,

sống như mọi người, với bao nỗi âu lo và trách nhiệm,

mà vẫn không bị kéo xuống bởi cái tầm thường?

Làm sao để những nhu cầu cấp bách của cuộc sống hiện tại

không làm cho họ quên những giá trị cao cả, nhân văn?

Làm sao để khi tận tụy xây dựng sự nghiệp ở đời này

họ không quên tích lũy cho mình gia sản trên trời?

Thời gian chờ Ngày Chúa trở lại là thời gian của Giáo Hội.

Giáo Hội phải rao giảng Tin mừng trên khắp thế giới,

để làm chứng cho mọi dân tộc được biết.

Rồi sau đó mới đến Ngày tận thế (Mt 24, 14).

Thời gian chờ Ngày Chúa trở lại trong vinh quang

là thời gian làm cho thế giới công bằng hơn, huynh đệ hơn,

để khi Chúa đến không một ai bị bỏ lại.

LỜI NGUYỆN

Lạy Chúa Giêsu,

xin cho con thấy Chúa thật lớn lao,

để đối với con, mọi sự khác trở thành bé nhỏ.

Xin cho con thấy Chúa thật bao la,

để cả mặt đất cũng chưa vừa cho con sống.

Xin cho con thấy Chúa thật thẳm sâu,

để con dễ đón nhận nỗi khổ đau sâu thẳm nhất.

Lạy Chúa Giêsu,

xin làm cho con thật mạnh mẽ,

để không nỗi thất vọng nào

còn chạm được tới con.

Xin làm cho con thật đầy ắp,

để ngay cả một ước muốn nhỏ

cũng không còn có chỗ trong con.

Xin làm cho con thật lặng lẽ,

để con chỉ còn loan báo Chúa mà thôi.

Xin Chúa ngự trong con thật sống động,

để không phải là con,

mà là chính Ngài đang sống. (Tác giả Vô danh)

 

home Mục lục Lưu trữ