Hình thành - Phát triển
Sinh hoạt giáo xứ
Tìm hiểu giáo lý
Xã hội
Đang online: 55
Tổng truy cập: 1338292
GIOAN THẤY VÀ TIN
- GIOAN THẤY VÀ TIN
(Suy niệm của Lm. Trầm Phúc)
Hôm nay Giáo Hội vui mừng loan báo cho mọi người tin vui: CHÚA ĐÃ SỐNG LẠI.
Thánh đường rực rỡ hoa đèn diễn tả niềm vui thánh thiện nầy.
Chúng ta có vui không?
Chúng ta vui vì tiếng hát Alleluia vang dội, vì hoa đèn rực rỡ. Nhưng lòng chúng ta có rộn rã vui mừng không?
Niềm vui phục sinh không là niềm vui của tất cả mọi người. Mốt số người đến dự lễ, tâm hồn vẫn giá băng. Niềm vui phục sinh như niềm vui của ai đó, không phải là của họ. Tâm hồn họ xa lạ với bầu không khí hân hoan từng bừng quanh họ. Tại sao?
Vì họ xa lạ với Đấng phục sinh. Họ cảm thấy lạc loài giữa rừng người hân hoan ca hát Alleluia. Vì họ không chịu đóng đinh và chết với Chúa Kitô, họ không phục sinh với Ngài.
Niềm vui phục sinh chỉ dành cho những người đã chịu tử nạn và chết với Chúa Ki-tô mới biết rằng mình đã đi từ cái chết đến sự sống. Có chết đi mới có phục sinh.
Niềm vui phục sinh được khai nguyên từ cái chết: “Con Người phải đi qua đau khổ mới tới vinh quang”, “Nếu hạt lúa mì không thối đi nó vẫn trơ trọi, nhưng nếu nó thối đi, mới sinh nhiều bông hạt”.
Niềm vui phục sinh chỉ dành cho những người tin mãnh liệt vào một Thiên Chúa Tình Yêu, “dám chết cho bạn hữu” và sống lại để cứu vớt họ khỏi cái chết và mang lại sự sống, sự sống đích thực, là sự sống trong Ngài, làm con của Chúa Cha.
Chúng ta có thuộc về những người tin đó không?
Niềm vui phục sinh không phải chỉ là niềm vui bên ngoài: cười nói, ca hát, nhảy múa, … mà là một niềm vui sâu lắng trong tâm hồn, niềm vui của tình yêu, của sự hiệp thông.
Con người hôm nay chỉ tìm vui trong rượu mạnh, trong nhảy múa hát ca nhộn nhịp, trong hưởng thụ vật chất mà tâm hồn buồn chán đến chết được. Càng ca hát càng nhảy múa nhộn nhịp, họ càng cảm thấy tâm hồn trống trải không gì có thể lắp đầy được.
Chúng ta không cần ồn ào nhộn nhịp, niềm vui của chúng ta là tin vào tình yêu không biên giới, tình yêu của Thiên Chúa Tình Yêu.
Tại sao các thánh tử đạo dám liều mạng trong ngục tù, trong khổ hình? Tại sao các tu sĩ tự giam mình trong nếp sống khắc khổ nguyện cầu suốt đời? Phải chăng là họ đã tìm được niềm vui, tìm được tình yêu đích thực và sung mãn?
Phục sinh là đỉnh chóp của tình yêu, là sự toàn thắng của tình yêu: “Ngài đã yêu tôi và đã liều mạng cho tôi”.
Nguồn suối của niềm vui phục sinh là thế đó. Niềm vui trần thế vụt đến rồi vụt đi, để lại cho con người tiếc nuối khôn nguôi và lắm khi là tuyệt vọng: “Bộ mặt thế gian nầy qua đi”.
Niềm vui của Chúa tồn tại qua mọi biến chuyển, mọi đau khổ trần thế.
Niềm vui của Chúa sẽ chiến thắng mọi khổ đau: “Chúng con đừng sợ, Thầy đã thắng thế gian”… Thầy đến để niềm vui chúng con được trọn vẹn”.
Chúng ta đã tìm được kho tàng mà trần gian không tìm được. Hạnh phúc của chúng ta là biết rằng Chúa chúng ta đã sống lại và sự chết không còn quyền gì trên Người nữa. Sự sống hôm nay là sống trong Ngài, trong ánh sáng phục sinh của Ngài.
Trần gian, với tất cả những chuỗi dài đe dọa, khổ đau, bệnh tật, gian ác, không thể nào cướp mất niềm vui của chúng ta, vì “chúng ta được chôn táng trong Chúa và sự sống của chúng ta được ẩn giấu trong Ngài”.
Chúng ta thật diễm phúc!
Các Tông đồ không được như chúng ta. Họ phải trải qua một tiến trình đau đớn. Phêrô kinh nghiệm sự yếu đuối và hèn nhát của mình. Các Tông đồ khác lo sợ, chạy trốn. Họ chứng kiến cuộc khổ nạn và cái chết thê thảm của Ngài. Họ phải trải qua sợ sệt, đau khổ, có khi là tuyệt vọng.
Khi Thầy sống lại, họ phải tìm kiếm trong lo âu, trong ánh sáng mù mờ của bình minh còn yếu ớt. Họ phải hoài nghi, bấp bênh…
Maria Macđala, sáng tinh sương, chỉ thấy cái mồ trống và không thấy xác Thầy. Simon Phêrô kiểm chứng chỉ thấy một khăn liệm xếp lại ngăn nắp, nhưng cũng không thấy Thầy. Niềm tin của ông còn chập choạng, mong manh.
Thánh Gioan cho chúng ta thấy: Maria Macđala chạy. Chạy vì hấp tấp, vì sự trầm trọng của biến cố. Phêrô và Gioan cũng chạy. Gioan chạy nhanh hơn. Tại sao phải chạy?
Chúng ta làm gì khi nghe biết nhà chúng ta đang cháy?
Sau cùng, Gioan “đã thấy và đã tin”. Ông thấy một điều (khăn liệm và mồ trống) và ông tin một điều khác: Thầy đã sống lại.
Hôm nay, chúng ta “loan truyền Chúa chịu chết và tuyên xưng Chúa sống lại cho tới khi Chúa đến”.
Biến cố phục sinh vừa là kết thúc một giai đoạn, là công trình cứu độ, vừa là khởi điểm cho một tương lai bất tận: sự sống lại của chúng ta.
Ánh sáng của Chúa phục sinh là ánh sáng soi đường cho chúng ta. Chúng ta đang đi trong ánh sáng. Đừng để ánh sáng ấy mờ đi. Đừng để cho hình ảnh của Ngài phai nhòa trong tâm khảm chúng ta.
Đừng để cho niềm vui phục sinh vụt tắt, nhưng hãy giữ cho nó sáng mãi và trở nên niềm hy vọng hướng dẫn cuộc sống hôm nay, thấm sâu vào những công việc tầm thường nhất.
Hãy là nhân chứng đáng tin cậy cho Chúa phục sinh bằng một đời sống bình thường nhưng tươi sáng, nhẹ nhàng, tràn đầy yêu thương. Hãy đem niềm vui phục sinh cho những người không may mắn, những người đang tủi buồn cô đơn, những bệnh nhân không còn hy vọng, những nạn nhân của bất công, hận thù.
Chúa đang hẹn một ngày gặp gỡ trong vinh quang. Vinh quang bắt đầu từ hôm nay trong tin yêu và sẽ kết thúc trong tin yêu.
Nơi bàn thờ hiến tế, cũng Chúa Giêsu đó, Đấng đã sống, đã chết và đã sống lại trong vinh quang; Đấng trở thành nguồn sống bất diệt cho chúng ta. Ngài đến nuôi dưỡng niềm vui của chúng ta bằng cách cho chúng ta ăn lấy Thịt Máu Ngài “để niềm vui của chúng ta trọn vẹn”.
Hãy tiếp đón Ngài và dành cho Ngài quyền ưu tiên tuyệt đối trong cuộc sống hôm nay của chúng ta. Alleluia.
(Suy niệm của Lm. Anthony Trung Thành)
Ngày thứ Bảy tuần thánh, Giáo Hội dừng chân trước mộ Chúa Giêsu để suy niệm về cuộc khổ nạn đau thương của Ngài. Chính vì vậy, Giáo Hội gọi ngày thứ Bảy tuần thánh là ngày thầm lặng.
Theo cái nhìn của loài người thì đây là ngày buồn nhất trong năm. Không khí đượm màu tang tóc. Vì Chúa Giêsu đã chết, được an táng trong mồ. Nhưng như lời Chúa Giêsu đã tiên báo “Sau ba ngày Ngài sẽ sống lại” (x. Mc 8, 31; Mc 9, 31; Mc 10, 33- 34). Vì vậy, Giáo Hội tưởng niệm cái chết của Chúa trong niềm hy vọng phục sinh. Chính đêm nay, niềm hy vọng phục sinh đã bừng lên trong toàn thể Giáo Hội. Đức Kitô đã chiến thắng sự chết. Ngài đã sống lại, đó là niềm vui, niềm hy vọng và là nền tảng niềm tin của tất cả mọi người kitô hữu chúng ta. Bởi vì, Giáo Hội đã được khai sinh từ mầu nhiệm trọng đại này, và đó cũng là đích điểm của mọi người kitô hữu chúng ta.
Lễ nghi đêm nay bắt đầu bằng nghi thức thắp nến phục sinh. Toàn thể thế giới nằm trong bóng tối, và đang mong đợi ánh sáng, nhân loại đang trông chờ ơn giải thoát. Chủ tế bắt đầu nghi thức làm phép lửa và thắp lên cây nến phục sinh. Cả nhà thờ đang tối tăm, bổng ánh sáng phục sinh chiếu soi lan toả. Ánh sáng phục sinh tượng trưng cho Chúa Kitô đã sống lại. Chúa Kitô đến xua tan bóng tối tội lỗi, sự chết, sự thất vọng, để đi vào sự sống bất diệt. Trong lời nguyện làm phép lửa, Giáo Hội cầu xin Thiên Chúa cho ngọn lửa khao khát nước trời thiêu đốt tâm hồn các tín hữu và thanh tẩy muôn vàn tội lỗi, để mai sau họ được xứng đáng tham dự ánh sáng ngàn thu.
Trong đêm nay, mỗi người kitô hữu chúng ta đều cầm nến sáng được thắp từ cây nến phục sinh, tượng trưng cho ánh sáng Chúa Kitô. Chính vì vậy, đời sống của mỗi người chúng ta phải chiếu sáng cho những người xung quanh. Khi đứng cầm nến sáng trong tay, Giáo Hội còn nhắc nhở chúng ta phải có thái độ tỉnh thức, sẵn sàng để đón chờ Chúa Kitô ngự đến trong ngày chung thẩm.
Trong phần công bố Tin Mừng Phục sinh, Giáo Hội kêu mời mọi người kitô hữu chúng ta “Hãy vui lên”. Vui lên vì Chúa đã khải hoàn. Vui lên vì Chúa đã chiến thắng thần chết. Vui vì:
Đêm cực thánh khử trừ muôn tội vạ,
đêm vạn năng thanh tẩy hết lỗi lầm,
biến tội nhân thành con người công chính,
đem vui mừng cho hồn nặng sầu thương.
Trong phần phụng vụ Lời Chúa, Giáo Hội cho chúng ta đọc 9 bài sách thánh: 7 bài Cựu Ước, 1 bài Thánh Thư và một bài Tin Mừng. Tất cả các bài đọc hôm nay, giúp chúng ta suy niệm về chương trình ơn cứu độ của Thiên Chúa theo dòng lịch sử từ thời Cựu Ước sang thời Tân Ước. Việc Thiên Chúa yêu thương tạo dựng muôn loài, nhất là tạo dựng con người giống hình ảnh của Ngài (Bài đọc I). Đến việc ông Apraham vâng lệnh Chúa sát tế người con duy nhất của mình là Isaac, chính vì sự vâng phục này mà ông được gọi là “Cha của kẻ tin”. Ông còn được Chúa chúc phúc để trở thành cha của một dân tộc đông đúc như sao trên trời, như cát dưới biển. Việc sát tế này là hình ảnh tiên báo việc sát tế Đức Giêsu Kitô, Con Một Thiên Chúa sau này (Bài đọc II).
Rồi đến sự kiện dân Do Thái đi qua biển đỏ khô chân và được bình an. Đó là hình ảnh của cuộc giải thoát mới do công trình cứu độ của Đức Kitô. Đó cũng là cuộc giải thoát dân Do Thái khỏi kiếp nô lệ đến vùng tự do (Bài đọc III).
Khi dân Do Thái đang sống trong kiếp lưu đày tại Babilon, vì đã bất trung với Thiên Chúa, nhưng họ đã sám hối nên Chúa lại tha thứ cho họ. Rồi Chúa lấy lòng nhân từ vô biên qui tụ họ lại để họ vui hưởng nền hoà bình lâu dài (Bài đọc IV).
Chính tiên tri Isaia đã loan báo một thời thịnh đạt mà Israel sẽ vui hưởng, thời kỳ mà Thiên Chúa sẽ ký kết một giao ước vĩnh cửu với những hồng ân mà Ngài đã hứa với Đavít. Chính điều này sẽ được thực hiện nơi Đức Giêsu Kitô (Bài đọc V).
Nhưng dân Do Thái đã bỏ Chúa đi tôn thờ thần tượng, phạm đủ thứ tội nên họ bị lưu đày. Tiên tri Êzekiel đã chọ họ biết như vậy. Nhưng rồi Chúa sẽ qui tụ họ về, thanh tẩy họ, ban cho họ một quả tim và một thần trí mới để họ thực thi huấn lệnh Ngài (Bài đọc VI).
Bài đọc Thánh Thư dẫn chúng ta vào ý nghĩa của bí tích Rửa Tội. Thánh Phaolô nhắc nhở chúng ta đã chịu Phép Rửa Tội, tức là chúng ta cùng chết với tội và chết cho Chúa Kitô để được sống lại với Người (x. Rm 6, 3-11).
Đó cũng là mong muốn của Giáo Hội mời gọi mỗi người chúng ta tuyên thệ lại lời hứa khi chịu Phép Rửa Tội trong phần Phụng Vụ Thánh Tẩy. Nhờ cái chết và sự phục sinh của Chúa Giêsu mà chúng ta được khỏi tội. Cho nên, qua nghi thức này, Giáo Hội nhắc nhở chúng ta hãy hiên ngang dấn thân theo Chúa và trung thành phụng vụ Người. Hãy chết đi cho tội, cho ích kỷ, cho những gì làm cho chúng ta xa Chúa, để luôn sống xứng đáng thân phận làm con Chúa và Giáo Hội.
Cuối cùng, bài Tin Mừng Thánh Luca tường thuật về sự kiện ngôi mộ trống và việc Chúa Phục Sinh hiện ra với bà Maria Mađalêna. Đây là sự kiện đầu tiên và hết sức quan trọng cho niềm tin Phục Sinh của cộng đoàn Kitô hữu sơ khai và cho mỗi người qua mọi thời đại.
Mừng vọng phục sinh đêm nay, chúng ta cảm tạ tình thương bao la của Chúa. Đồng thời để đáp lại tình thương đó chúng ta quyết tâm sống cho Chúa và chết cho tội, để cùng Người sống lại vinh quang. Xin Thánh Thể Chúa Giêsu mà chúng ta cử hành trong phần cuối cùng của đêm nay luôn đồng hành, dưỡng nuôi tâm hồn chúng ta trên con đường về với Ngài. Amen.
Các tin khác
.: GIẢNG CHÚA NHẬT PHỤC SINH (19/04/2025) .: CHÚA KITÔ SỐNG LẠI, NỀN TẢNG CỦA NIỀM TIN KITÔ GIÁO (19/04/2025) .: ĐỨC GIÊSU ĐÃ SỐNG LẠI THẬT VÀ CÁC CUỘC ĐỔI ĐỜI (19/04/2025) .: NGÔI MỘ LÀ ĐIỂM KHỞI ĐẦU HAY LÀ ĐIỂM CUỐI ? (19/04/2025) .: MARTHON (19/04/2025) .: SAO CÁC NGƯỜI TÌM NGƯỜI SỐNG GIỮA KẺ CHẾT (19/04/2025) .: NIỀM TIN CHÚA PHỤC SINH ĐỔI MỚI ĐỜI TA (19/04/2025) .: MẶT TRỜI HÉ MỌC (19/04/2025) .: NGƯỜI ĐÃ TRỖI DẬY RỒI (19/04/2025) .: ÁNH LỬA PHỤC SINH (19/04/2025) .: CÁC NHÂN CHỨNG PHỤC SINH (19/04/2025) .: NHỮNG BƯỚC CHÂN LOAN BÁO TIN MỪNG PHỤC SINH (19/04/2025) .: CHÚA GIÊSU KHAI SINH KỶ NGUYÊN MỚI (19/04/2025) .: ÁNH SÁNG VÀ BÓNG TỐI (19/04/2025) .: CHÚA ĐÃ SỐNG LẠI RỒI (19/04/2025)
Mục lục Lưu trữ
- Văn Kiện Giáo Hội
- Giáo Hội Công Giáo VN
- Tin Ngắn Giáo Hội
- Tài Liệu Nghiên Cứu
- Tủ Sách Giáo Lý
- Phụng Vụ
- Mục Vụ
- Truyền Giáo
- Suy Niệm Lời Chúa
- Lời Sống
- Gợi Ý Giảng Lễ
- Hạnh Các Thánh
- Sống Đạo Giữa Đời
-
Cầu Nguyện & Suy Niệm
- Cầu Nguyện
- Suy Niệm
- Cầu Nguyện Là Gì?
- Cầu Nguyện Từ Mọi Sự Vật
- Suy Niệm Đời Chúa
- Mỗi Ngày Năm Phút Suy Niệm, (Mùa Vọng -> CNTN) - Năm A
- Năm Phút Suy Niệm, Năm A - Mùa Chay
- Năm Phút Suy Niệm, Năm A - Mùa Phục Sinh
- Mỗi Ngày Năm Phút Suy Niệm - Mùa Chay, C
- Năm Phút Suy Niệm Lời Chúa - Tuần Thánh - Phục Sinh, C
- Năm Phút Suy Niệm Lời Chúa Mỗi Tuần Thường Niên C
- Năm Phút Suy Niệm, Năm B (2011-12)
- Năm Phút Suy Niệm, Năm C (2012-13)
- Năm Phút Suy Niệm, Năm A (2013-14)
- Cầu Nguyện Chung
- Suy Tư Và Thư Giãn
- Thánh Ca Việt Nam
- Phúc Âm Nhật Ký
- Thơ
- Electronic Books (Ebooks)
- Vatican
- Liên HĐGM Á châu
- Đài Phát thanh Chân lý Á châu - Chương trình Việt ngữ
- Giáo phận Bà Rịa
- Giáo phận Ban Mê Thuột
- Giáo phận Bắc Ninh
- Giáo phận Bùi Chu
- Giáo phận Cần Thơ
- Giáo phận Đà Lạt
- Giáo phận Đà Nẵng
- Tổng Giáo phận Hà Nội
- Giáo phận Hải Phòng
- Tổng Giáo phận Huế
- Giáo phận Hưng Hóa
- Giáo phận Kon Tum
- Giáo phận Lạng Sơn
- Giáo phận Long Xuyên
- Giáo phận Mỹ Tho
- Giáo phận Nha Trang
- Giáo phận Phan Thiết
- Giáo phận Phát Diệm
- Giáo phận Phú Cường
- Giáo phận Qui Nhơn
- Giáo phận Thái Bình
- Giáo phận Thanh Hóa
- Tổng Giáo phận TP HCM
- Giáo phận Vinh
- Giáo phận Vĩnh Long
- Giáo phận Xuân Lộc
- Ủy ban BAXH-Caritas Việt Nam
- Ủy ban Công lý và Hòa bình
- Ủy ban Giáo dục Công giáo
- Ủy ban Giáo lý Đức tin
- Ủy ban Kinh Thánh
- Ủy ban Mục vụ Di dân
- Ủy ban Mục vụ Gia đình
- Ủy ban Nghệ Thuật Thánh
- Liên hiệp Bề trên Thượng cấp Việt Nam